Nhìn thấy Cừu Thiên Lý, Ngọc Long Uyên như được đại xá, nhưng vừa mở miệng đã bị Cừu Thiên Lý tát một cái.
"Thân là trưởng lão cấp hai mà lại cả gan làm loạn như thế! Dám ra tay muốn chỉ huy sứ ngoài biên chế! Còn ngay trước mặt nhiều người như vậy! Ông có biết hành vi của mình đã ảnh hưởng ác liệt đến Võ Minh thế nào không?"
Bị răn dạy một trận, Ngọc Long Uyên không dám thả cả cái rắm, đành phải liên tục gật đầu nói đúng, nói biết mình có tội, xin Cừu Lão trách phạt.
Về phần trách phạt, trong lòng ông ta cũng biết Cừu Thiên Lý đã xuất hiện thì đại khái là có thể bảo vệ được mình.
"Ai..."
Nhìn Lăng Vũ, Cơ Lăng Tuyết không nói một lời, nhưng vẫn ngó chừng mình, Cừu Thiên Lý lại than nhẹ một tiếng.
Rất rõ ràng, hai người này đang đòi lời giải thích cho Lương Siêu.
Sau khi suy nghĩ một lát, Cừu Thiên Lý nói: "Ngọc Long Uyên thân là trưởng lão cấp hai nhiều năm, lại từng lập không ít công lao, còn là tộc trưởng tộc Ngọc thị, thân phận đặc thù, giết là giết không được."
"Về phần biện pháp trước đó Lăng Lão nói cũng quá hoang đường."
"Ý Cừu Lão là chuyện lớn hóa nhỏ, việc nhỏ hóa không?"
Cơ Lăng Tuyết lạnh lùng hỏi, mà Cừu Thiên Lý biết cách này cũng không thể làm bà hài lòng nên tiếp tục nói: "Như vầy đi, lão hủ làm chủ, cho cậu trai trẻ này một chút đền bù, cho hắn một tạo hóa, coi như lắng lại việc này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-thien-y/2510693/chuong-340.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.