Chương trước
Chương sau
Nghe vậy, trên dù mặt Lương Siêu không để lộ, nhưng trong lòng cũng thầm khen một tiếng.

Chung Kình này không hổ là nhân tài kiệt xuất trong đám thanh niên Võ Minh!

Điểm huyền diệu của thuật này không chỉ ở chỗ gã ta kết hợp uy lực của Ngân Thương và Đại La thần thương lúc trước, mà còn ddo lần trước Đại La thần thương ngưng tụ ở sau lưng, mà lần này lại ngay trên không trung.

Khi rơi xuống có thêm quán tính nên gia tăng lực trùng kích, có thể khiến uy năng của thuật này tăng lên tối thiểu gấp đôi!

Muốn làm được đến bước này, không phải người tài năng kiệt xuất thì làm không được.

"Rơi!"

Chung Kình rống xong một chữ thì Đại La thần thương đã khóa chặt khí tức của Lương Siêu rồi ngang nhiên đập xuống!

Mà trong tay Lương Siêu có Lôi Trụ, cũng không sợ mà tung ra một đòn nện thẳng vào Thương Ảnh khổng lồ đang ầm ầm giáng xuống kia...

Trong nhất thời, cát bay đá chạy, mây đen quay cuồng trên không trung, mà sau khi giằng co vài giây, kết quả lại là Lôi Trụ và Thương Ảnh kia cùng vỡ vụn.

Lương Siêu vững vàng đáp xuống đất, mà Chung Kình cũng cầm lại cán Ngân Thương kia, vẫn đánh ngang tay.

Nhưng so với một trận chiến trước đó, hai người đều không chật vật, ai cũng còn không ít dư lực.

"Ừm, chiêu này được. Hơn nữa còn có không gian phát triển, anh cứ không ngừng cố gắng, nghiên cứu luyện tập thêm đi, tôi đi trước đây."

Lương Siêu nói muốn đi, Chung Kình nghe vậy thì hơi sững sờ.

Cảm giác này sao giống như mình được sư phụ chỉ dạy vậy?

Rất nhanh gã ta đã kịp phản ứng, thằng ranh này đang chiếm lợi của mình!

Gã ta lập tức xê dịch bước chân, thân thể chớp động chặn lại đường đi của Lương Siêu, lại nhấc Ngân Thương trong tay lên lạnh lùng nhìn chăm chú vào hắn: "Thắng bại chưa phân, anh không đi được."

"Thắng bại?" Lương Siêu cà lơ phất phơ mà cười lắc đầu và nói: "Tôi đã sớm nói tôi nhận thua, là anh thắng mà? Huống chi thắng bại cũng không quan trọng như vậy đúng không? Mở lòng là được rồi, anh nói đúng không?"



Khóe miệng Chung Kình hơi giật giật, có thể nói hình tượng của Lương Siêu hoàn toàn phá vỡ nhận thức trước nay của gã về võ giả!

Mở lòng là được?

Con mẹ nó anh nghĩ đang chơi đồ hàng à?

Mà đúng lúc này, Khương Nhu nghe thấy động tĩnh thì vội vàng chạy tới, gấp gáp nói: "Lương Siêu, anh đã xuất quan còn ở đó làm gì? Mau về thăm nhà một chút đi!"

"Về nhà?"

Lương Siêu sững sờ, nhìn dáng vẻ ấp a ấp úng của Khương Nhu thì trong lòng lập tức lộp bộp, sinh ra dự cảm không ổn, vội vàng hỏi: "Là con nhóc Thượng Quan Vân kia lại xảy ra chuyện gì sao?"

"Không phải." Khương Nhu lắc đầu, nói: "Là, là em của anh xảy ra chuyện, nghe chị Tử Yên nói, con bé bị người ta bắt đi..."

Trong lòng Lương Siêu vừa cảm thấy nhẹ nhõm thì đột nhiên căng thẳng lại, vẻ mặt lập tức âm trầm xuống.

Hắn lại lấy điện thoại ra nhìn qua, đã có mấy trăm cuộc gọi nhỡ, tin nhắn và đoạn chat, nhìn thấy những tin tức đó, tim hắn đã triệt để chìm đến đáy cốc.

Hoàn toàn không còn tâm tư ở lại nữa, hắn vội vã muốn đi.

Nhưng Chung Kình lại không nể mặt mà tiếp tục cản hắn, bướng bỉnh nói: "Tôi đã nói rồi, trước khi phân ra thắng bại thì anh không được đi."

Soạt!

Ánh mắt Lương Siêu đanh lại, hai mắt đột nhiên hiện ra tia đỏ!

Khương Nhu vội nói: "Chung Kình sư huynh, xin mau nhường đường! Trong nhà Lương Siêu thật sự có chuyện!"

Mà câu trả lời của Chung Kình vẫn rất gọn gàng dứt khoát, chỉ hai chữ, không được.

"Oanh!"

Lần này, Lương Siêu không còn dáng vẻ cười đùa tí tửng như trước đó, hoàn toàn không có ý định nói nhảm với gã, hắn không nói một chữ, Huyền khí trong cơ thể lại được vận lên, phun trào mãnh liệt!



Cảm nhận được trạng thái và uy thế Lương Siêu bộc phát ra vào thời khắc này, Chung Kình cảm thấy rất hưng phấn, bắt đầu cười lên ha hả.

"Tốt! Để tôi xem khi anh nổi giận thì có thể thực lực như thế nào!"

"Như anh mong muốn." Lương Siêu lạnh giọng mở miệng, sau một khắc đã thấy hắn chậm rãi đưa tay, bỗng nhiên vung lên về hướng Kim Lân Trì bên cạnh!

"Ô ô ô!"

Tiếng xé gió mãnh liệt vang lên, làn nước ánh vàng lập lòe trong Kim Lân Trì sôi trào, sau đó một vòi rồng đã phá hồ lao ra!

Nước trong Kim Lân Trì có mật độ cực lớn, sức nặng cũng rất cao!

Mà giờ khắc này lại có vẻ cực kì ngoan ngoãn dưới sự khống chế của Lương Siêu.

Cái vòi rồng kia đang điên cuồng gào thét cuộn tròn, khi đạt tới đường kính khoảng mấy chục mét thì ngừng lại, sau khi Lương Siêu điểm một ngón tay ra thì nó hóa thành một Thủy Long chân chính, giương nanh múa vuốt ngang nhiên lao về hướng Chung Kình đối diện!

Từ chuẩn bị đến ra chiêu, chỉ cần đến ba bốn giây ngắn ngủi...

Tốc độ nhanh đến mức khiến Chung Kình không kịp ứng phó.

Lợi dụng nguyên tố nước, ngoài ra còn có nước trong Kim Lân Trì gia trì, uy năng của nó đã không kém gì Đại Tu Di Lôi Trụ trước đó!

Một Đại Tu Di Lôi Trụ có thể lao nhanh cấp tốc, có thể nhìn ra mức độ kinh khủng của nó.

Chung Kình đành tốc hành lui lại để tranh thủ chút thời gian chuẩn bị cho mình, lập tức toàn lực ra tay, thương ra như rồng!

Ánh thương hình rồng và Thủy Long kia ngang nhiên đối đầu, cái trước kiên trì không đến ba giây đã bị đánh bại!

Mà ngay khi Thủy Long vọt tới trước mặt Chung Kình, nhấc trảo muốn chụp chết gã thì động tác lại đột nhiên khựng lại, khi nó quay đầu trở lại Kim Lân Trì thì Lương Siêu đã xuất hiện trước mặt Chung Kình.

Hắn đột nhiên ra tay nắm cổ gã rồi dùng sức ném văng ra mấy chục mét như vứt rác rưởi...

"Cút cho tôi!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.