Huyết trì rất nhanh bắt đầu có những chuyển động. Đến lúc này, những đệ tử cả gan liều mạng mới biết được sợ hãi là như thế nào!
Dũng khí ban nãy như thể bị đàn chó ăn sạch. Tất cả tham vọng hay là tính toán đều bay sạch. Chỉ trong giây lát, tất cả bọn họ đều chùn bước, bắt đầu gào khóc kêu la, cầu xin sự tha thứ.
"Lương Siêu, à không, ngài Lương, Lương đại hiệp! Chúng tôi biết sai rồi! Xin hãy tha mạng!"
"Lúc trước, tôi, tôi bị Vạn Thú tông ép buộc. Hiện tại tôi nguyện ý rời khỏi Vạn Thú tông! Van cầu ngài hãy giơ cao đánh khẽ với chúng tôi!"
"Xin Lương thiếu đừng hiểu lầm! Vừa rồi tôi chỉ vội vàng chạy tới đây, tôi không có ý định làm gì ngài! Là bởi vì thời tiết quá lạnh mà ngài lại không mặc nhiều cho nên tôi muốn lột da hung thú của mình để giúp ngài giữ ấm!"
"..."
"Hừ, một đám bất tài vô dụng, còn chẳng bằng đám hung thú lúc nãy."
Vẻ khinh thường trên mặt Mễ Lặc càng nhiều hơn, gã quay đầu cười nhìn Lương Siêu.
"Chủ thượng."
"Chúng ta đối phó với mấy tên đệ tử nhát gan này như thế nào đây?"
Dưới ánh mắt khiếp sợ của mười mấy đệ tử, câu trả lời của Lương Siêu vẫn như cũ.
"Giết."
Vừa dứt lời, Mễ Lặc đã lập tức chắp tay lại. Huyết trì phun ra máu tươi nhấn chìm hơn chục đệ tử cùng hung thú của họ chỉ trong vòng 3-5 giây.
Không còn mẩu xương!
"Hít..."
Ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-thien-y/2510664/chuong-354.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.