Cũng không đúng!
Tên của mấy cô gái có hôn thư nằm trên tay mình không có người nào tên là Tiêu Thi Nhã?
Có điều thật sự có một người họ Tiêu...
Hơn nữa cái tên kia còn rất quái lạ, tên là... Tiêu Đại Gia.
Tiêu Đại Gia này không phải là vị Tiêu tiểu thư này đó chứ?
Dường như cảm nhận được ánh mắt quái dị của Lương Siêu, Tiêu Thi Nhã quay đầu nhìn hắn một cái, hoạt bát cười và nói: "Đến, kêu tiếng Đại Gia nghe cái coi?"
Lương Siêu: "..."
Đúng thật rồi!
Cmn cô nàng này thật là vị hôn thê của mình!
Tuyệt sắc song kiều Đế Kinh đều bị lão già kia biến thành vị hôn thê của mình, chắc lão già này sợ mình đến Đế Kinh chưa đủ nổi danh?
Sau đó Tiêu Thi Nhã lại nhìn về phía Vạn Cửu Giang liên tục biến sắc mà nói: "Tiền bối, Lương Siêu là vị hôn phu của tôi, cũng là người ông nội tôi nhìn trúng. Hơn nữa vãn bối nói thêm một câu không khách sáo, cho dù không có Tiêu gia chúng tôi nhúng tay thì nếu hôm nay ngài giết Lương Siêu thì chỉ sợ toàn bộ Vạn Thú Tông bao gồm cả ngài cũng sẽ không nhìn thấy mặt trời ngày mai."
Vạn Sơn đứng bên cạnh nghe xong lời này thì trên mặt tràn đầy khinh thường.
"Hừ, đánh rắm! Bộ nghĩ Vạn Thú Tông bọn tôi rất dễ hù sao!"
"Ngậm miệng!" Vạn Cửu Giang quát lạnh một tiếng rồi hung hăng trừng ông ta một cái, sau đó lại nhìn thật sâu vào mắt Lương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-thien-y/2510651/chuong-361.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.