Chương trước
Chương sau
"Nghĩ đến anh?"

"Đúng vậy, nghĩ đến tôi."

"Cô phải có niềm tin vào tôi, nếu như cô bị trúng độc tôi sẽ giúp cô giải độc, cô không cần sợ Độc Công, huống hồ bây giờ tôi đã biết anh ta đánh cô, cô cảm thấy tôi có nén giận không?"

Diệp Khuynh Thành nghe vậy, nhất thời không biết nói gì cho phải.

Nhưng mà những lời nói của Lương Siêu, đã sưởi ấm trái tim cô ta.

Sau đó, Lương Siêu hết thuyết phục lại khuyên bảo quấy rầy một lúc nữa, cuối cùng Diệp Khuynh Thành cũng nói ra sự thật bị che giấu.

Trong thời gian cha cô qua đời, Diệp gia và Tập đoàn sao chế Nhuận Tinh cũng gặp nguy hiểm, có một số tông môn võ đạo đã để mắt đến miếng thịt mỡ này.

Diệp Khuynh Thành dù sao cũng là phụ nữ yếu đuối, một mình cô ta làm sao có thể chống đỡ được.

Nhưng vào lúc đó, Độc Công đột nhiên xuất hiện, nói rằng có thể giúp cô ta dẹp sạch những tông môn đó, đồng thời bí mật giúp đỡ Diệp gia và Tập đoàn Dược phẩm Nhuận Tinh

Đương nhiên, bọn họ sẽ không giúp đỡ không công, điều kiện là cấy Âm Dương Cổ vào cơ thể Diệp Khuynh Thành.

Âm Dương Cổ này bình thường sẽ không phát tác, nó chỉ ẩn nấp trong cơ thể Diệp Khuynh Thành, từng chút một hấp thu tinh huyết và khí âm nhu của con gái.

Sau năm năm, Độc Công sẽ đến lấy Cổ để bản thân cải thiện tu vị.

Nghe vậy, đồng tử của Lương Siêu hơi co rụt lại.

"Thái Âm Bổ Dương chi thuật?"

Diệp Khuynh Thành yên lặng gật đầu, sau đó Tiêu Thi Nhã nói thêm: "Chỉ đơn giản như vậy cũng khá tốt, nhưng uy lực thật sự của độc là, sau năm năm Diệp Khuynh Thành sẽ hoàn toàn biến thành một cái đỉnh lô phù hợp với Độc Công."



"Khi đó, thân thể, máu thịt và thậm chí cả linh hồn của Diệp Khuynh Thành đều sẽ trở thành vật hiến tế, Độc Công cũng có thể lợi dụng điều này để tăng thực lực của mình."

Răng rắc!

Lương Siêu nắm chặt tay một cách thô bạo.

Độc Công này, chết tiệt!

Chẳng trách, chẳng trách lúc trước hắn luôn cảm thấy Diệp Khuynh Thành nhìn tương lai phía trước rất bi quan.

Nếu mắc phải loại độc này, không bi quan mới lạ!

"Khuynh Thành, đừng lo lắng, chỉ cần có tôi ở đây, cô sẽ không xảy ra chuyện gì đâu."

"Hiện tại tôi đã biết đặc tính của loại độc này, chỉ cần cô cho tôi thêm thời gian, tôi sẽ có thể triệt để loại trừ loại Cổ Trùng này."

Nói đến thời gian, Lương Siêu đột nhiên nhớ tới cái gì đó, vội vàng hỏi: "Từ ngày cô bị trúng độc đến nay đã bao lâu rồi?"

"Bốn năm, sáu tháng."

Nghe vậy, Lương Siêu thở phào nhẹ nhõm.

Hắn tự tin với y thuật của mình, trong vòng nửa năm có thể nghiên cứu ra phương pháp phá giải Cổ Âm Dương này.

"Đừng quá vui mừng."

Lúc này, Tiêu Thi Nhã lại tạc một chậu nước lạnh, nói: "Hiện tại Cổ Âm Dương đã bị anh dẫn dụ, chỉ sợ từ giờ đến lúc độc phát tác, thời gian sẽ bị rút ngắn đi rất nhiều."

"Không thành vấn đề."

Lương Siêu lập tức lấy ngân châm ra, sau khi phong ấn mấy đại huyệt đạo trên người Diệp Khuynh Thành, sử dụng kỹ thuật độc nhất, tích trữ một ít huyền khí trong hơn một chục kinh mạch.



"Dùng phương pháp này, có thể tạm thời áp chế Cổ Âm Dương, mai này tôi sẽ nhanh chóng tìm ra biện pháp giải độc."

"Ừm." Diệp Khuynh Thành nhẹ gật đầu, Lương Siêu thấy bộ dạng cô ta như trút được gánh nặng, tỏa vẻ thoải mái cười cười, liền trêu chọc cô ta: "Xem này, trước đây lúc nào cô cũng luôn kìm nén, cả ngày đều nơm nớp lo sợ."

"Bây giờ nói xem, cảm giác đã tốt hơn chưa?"

"Giải pháp luôn có nhiều hơn khó khăn, cô cần phải tin tưởng hơn vào vị hôn phu của mình chứ, đúng không?"

Ngày hôm sau.

Sáng sớm nhóm người Lương Siêu đã lên đường.

Trên đường đi, Lương Siêu đột nhiên tò mò nhìn về phía Tiêu Thi Nhã, hỏi: "Chuyện về Cổ Âm Dương, Độc Công, Khuynh Thành bị trúng độc, làm sao cô biết rõ ràng như vậy?"

"Không lẽ là Khuynh Thành nói với cô? Mối quan hệ giữa hai người quan hệ cũng không tốt đến vậy."

Tiêu Thi Nhã nói: "Rất đơn giản, bởi vì tôi đã có mặt ở đó khi Độc Công cho cô ấy uống thuốc độc."

"Cái quái gì vậy?"

"Cô đã ở đó?"

Lương Siêu lập tức trừng to hai mắt, trong tiềm thức đã nghĩ cô ta là đồng lõa!

Nếu đúng như vậy thì chuyện bày có chút khoa nhằn.

"Anh nhìn chằm chằm tôi làm gì?"

Hiển nhiên Tiêu Thi Nhã nhìn ra được hắn đang suy nghĩ cái gì, cực kỳ khó chịu nói: "Lúc đó Độc Công cũng bắt tôi, mục tiêu gieo cổ trùng không phải Diệp Khuynh Thành, mà là tôi."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.