Thật ra thì Tô Vũ cũng hiểu được tại sao Thiện Vũ Băng có thái độ như vậy. Phải biết rằng trước đây Thiện Vũ Băng yếu ớt, lúc nào cũng cần có cha mẹ ở bên cạnh, vậy mà cha mẹ lại không ở bên cạnh.
Trong lòng cô bé ít nhiều gì cũng sẽ có chút giận dỗi. Nhưng khi biết cha mẹ sắp về nhà, tuy rằng ngoài miệng cô bé không nói, nhưng mà cô bé vẫn lặng lẽ ăn mặc xinh đẹp. Vậy nên có thể thấy được rằng cô bé cực kì mong đợi cha mẹ trở về.
Nguyên nhân chủ yếu nhất vẫn là do cách giáo dục thường ngày của Thiện Bổn Thanh. Nói đến cùng, Tô Vũ vẫn có một chút mong chờ vào nhân phẩm của cha mẹ Thiện Vũ Băng. Rốt cuộc là vì chuyện gì, mới khiến bọn họ bỏ qua đứa con gái bị bệnh nặng, hàng năm bôn ba ở bên ngoài?
“Thiện lão tướng quân, tôi nghe nói hôm nay cha mẹ Thiện Vũ Băng về nhà, đúng không?” Mấy hôm nay, Tô Vũ đang chuẩn bị cho việc đi Thiên Cơ Các với ông cụ giữ mộ, vậy nên Tô Vũ mặt dày mày dạn ở lại đại viện nhà họ Thiện suốt vài ngày rồi.
Thiện Bổn Thanh vui tươi hớn hở gật đầu nói: “Đúng vậy, mới gọi điện thoại tối qua, Vũ Băng nói cho cậu biết hả? Chắc là con bé vui lắm hả?”
Lúc nói đến câu cuối, Thiện Bổn Thanh cố tình nhỏ giọng, nhìn về phía Thiện Vũ Băng.
Tô Vũ gật đầu: “Có thể thấy được là con bé rất mong chờ. Có điều, tôi nghĩ mãi mà không ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-than-y/3566878/chuong-867.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.