'Tô Vũ không nói thì Mạnh Đông Dương suýt nữa đã quên trên người mình còn có thi độc.
Về phần chuyện mà Tô Vũ muốn cho Mạnh Đông Dương đi làm, tạm thời không gấp lắm, để Mạnh Đông Dương lo chuyện gia đình xong trước đã.
Mạnh Đông Dương vỗ trán một cái, nói: “Hầy, tôi suýt nữa đã quên chuyện này, để hôm nào rảnh tôi đi tìm chị ấy.”
Nghe vậy, Tô Vũ đẩy nhẹ anh ta một cái: “Về đi, có chuyện gì thì gọi điện thoại cho tôi.”
Sau khi ra khỏi cổng bệnh viện, Mã Hiểu Lộ cười nói: “Anh có chuyện gì cần Mạnh Đông Dương đi làm hả?”
Ở trong lòng Mã Hiểu Lộ, Mạnh Đông Dương chỉ là một thăng nhóc mà thôi, có thể làm được chuyện gì cơ chứ?
“Em sợ anh làm gì anh ta hả? Anh ta không làm gì anh là may lắm lắm rồi. Em không biết chứ đêm qua anh ta bỏ chạy một mình đấy.” Tô Vũ dời đề tài, không muốn nói rõ cho Mã Hiểu Lộ nghe, bởi vì cô không biết mấy chuyện này thì sẽ tốt hơn.
Tô Vũ và Mã Hiểu Lộ rất nhanh thì đến Kim Lăng, sau đó gọi xe đi tới thôn của Hà Thạc.
Người dân trong thôn đều mặc áo tang. Giống như lời nói của Mã Hiểu Lộ, Hà Thạc rất được lòng người dân, cái chết của ông ta khiến rất nhiều người đau lòng.
“Xin chào, cho tôi hỏi đây là lễ tưởng niệm thánh nhân hả?” Mã Hiểu Lộ đi lên khom người chào, sau đó hỏi một người đứng gần mình.
Người kia không quay đầu lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-than-y/3515318/chuong-854.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.