Tô Vũ bất đắc dĩ nhún vai nói: "Em còn biết nói lý lẽ không vậy? Anh vì tốt cho em, để em ở bệnh viện thêm mấy hôm, dưỡng bệnh cho tốt, kết quả em lại nói anh hạn chế tự do cá nhân của em."
Nói rồi Tô Vũ ngồi bên giường cười khổ nhìn Mã Hiểu Lộ.
Phải biết, từ trước đến giờ chưa có ai được hưởng vinh dự như vậy.
Mã Hiểu Lộ chu môi nói: "Ôi dào, em không có ý đó mà. Ý em là anh xem bây giờ em ăn ngủ tốt, nhảy nhót tốt, chẳng sao cả. Hơn nữa mấy chuyện trong công ty, dù sao anh cũng không hiểu lắm, em cũng không yên tâm mà."
Nói rồi Mã Hiểu Lộ kiên quyết nắm lấy cánh tay Tô Vũ làm nũng: "Anh cho em xuất viện đi, được không, nếu cứ nhịn thế này, không bệnh cũng sắp thành có bệnh rồi:
Tô Vũ suy nghĩ kỹ, có vẻ lời Mã Hiểu Lộ nói cũng hơi có lý, cộng thêm bây giờ chuyện công ty của Mã Hiểu Lộ hẳn đã xử lý xong rồi.
Nhưng Tô Vũ lại nói: "Xuất viện thì được, nhưng em phải đồng ý với anh một điều kiện."
Mã Hiểu Lộ nhíu mày hỏi: "Điều kiện, xuất viện còn cần điều kiện gì chứ?”
Tô Vũ nhẹ nhàng ôm Mã Hiểu Lộ lại nói: "Sau khi xuất viện, em phải đồng ý với
anh, đợi Thư Tất thành công ra mắt thị trường toàn quốc, em sẽ từ chức vị trí chủ tịch hội đồng quản trị công ty, chỉ giữ lại tư cách thành viên hội đồng là được."
Vừa nói đến đây,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-than-y/3480563/chuong-743.html