"Thấy con tự tin thế, nói cha nghe xem là ý tưởng gì?" Thẩm Ngạo cũng hứng thú, ra vẻ lắng nghe.
Đúng lúc Thẩm Hân Duyệt định kể lể, hai người Tô Vũ và Tiền Hào khoác vai bá cổ, vừa nói vừa cười bước vào.
Thẩm Ngạo và Thẩm Hân Duyệt đột nhiên sững người: "Tô tiên sinh, sao ngài lại đến đây?"
Tô Vũ cười nói: "Rảnh rỗi không có việc gì làm, chẳng phải đến tìm ông uống trà sao, Hân Duyệt về từ khi nào vậy?"
Thẩm Hân Duyệt hơi cúi người: "Chào Tô tiên sinh, tôi mới về, thấy cha đang ăn mì ăn liền, nên dẫn cha đi ăn cơm."
Nói xong còn nhìn Thẩm Ngạo như nhìn một đứa trẻ không nghe lời.
"Ha ha ha, hội trưởng Thẩm, không phải chứ, trước đó mời ông cùng ăn cơm thì ông còn ngại, kết quả về tự bỏ đói bản thân. Được rồi, chúng tôi đi ăn cùng ông." Dù sao hôm nay cũng không có việc gì, Tô Vũ cũng thích nhàn nhã.
Thực ra Tô Vũ đang đợi, để Từ Thiên Thành đưa tin cho Sơn Trang Quy Vân, tin rằng nhận được thư cảm ơn, Sơn Trang Quy Vân tuyệt đối không thể không có phản ứng gì.
"Làm sao không biết xấu hổ thế được, Tô tiên sinh, nếu ngài có việc thì chúng ta vào trong nói, một hai bữa không ăn cũng chẳng chết đói." Thẩm Ngạo vừa nói vừa mời Tô Vũ vào.
Nhưng Thẩm Hân Duyệt đứng bên cạnh lại hơi không vui, nhưng vì người đến là Tô Vũ, nên cô ta cũng không tiện nói nhiều, đâu thể thật sự để Tô Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-than-y/3452968/chuong-495.html