Thời điểm hai người làm cho không khí trong phòng họp trở nên ngột ngạt thì có một người đàn ông mặc tây trang gõ cửa. 
“Mời vào!” Thẩm Ngạo vội vàng nói. 
Người đàn ông kia đi vào, nhìn lướt qua Từ Thiên Thành mà không nói gì. 
Thẩm Ngạo nói: “Có chuyện gì thì cứ nói đi.” 
Người đàn ông kia gật đầu: “Hội trưởng, bên ngoài có một chiếc xe đang đến.” 
“Xe đến cũng cần phải thông báo cho tôi biết à?” Thẩm Ngạo rõ ràng có hơi mất kiên nhẫn, thậm chí muốn đá người này một cái. 
“Không phải, hội trưởng, chiếc xe này không phải xe bình thường, là xe của quân khu.” Sau khi người đàn ông nọ nói xong, cả Từ Thiên Thành và Thẩm Ngạo đều đồng loạt nhảy dựng lên. 
Hai người lập tức đẩy người ra, người trước người sau chạy ra ngoài, xe quân khu? Chứng tỏ người này có bối cảnh vững chắc trong quân khu, không phải chuyện đùa. 
Dù thế nào đi nữa, người nắm nòng súng trong tay mới là người có quyền quyết định. Cho nên hai người đều muốn biết, rốt cuộc người bước xuống khỏi xe kia sẽ là ai. 
Nếu là Tô Vũ, đương nhiên bọn họ sẽ vui vẻ, nhưng nếu là Diêm Đan Dương thì mọi chuyện sẽ rất phiền phức. 
Người ta có bối cảnh quân khu, bọn họ còn dám công khai ủng hộ Tô Vũ sao? 
Hai người vừa đi tới cửa, Diêm Đan Dương đã dẫn theo hai cảnh vệ mang súng đi vào. 
Ngày hôm qua Thiện Bản Thanh đã nói rằng sẽ cho ông ta mạnh dạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-than-y/3419762/chuong-180.html