🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau




Chính vì chuyện này mà Tiền Hào bị cha mình nhốt trong nhà đánh một trận tơi bời mới hả giận.



Đối với phần lớn mọi người, trong mắt họ thì Tô Vũ là kẻ ngốc, nhưng trong mắt Tiền Hào, gã ngốc này lại rất đơn thuần.



Trước mặt Tô Vũ, Tiền Hào cũng có thể cười nói hớn hở như một đứa trẻ.



Đó chính là trẻ con, bất kể bạn là ai, chúng đều kết bạn bằng tấm lòng chân thành, so với xã hội đầy thủ đoạn ngày nay, sự trong sáng đó thực sự rất quý giá.



Nghĩ đến đây, Tô Vũ hỏi: "Này, sao không thấy chú Tiền đâu?"



Tiền Hào lắc đầu: "Ở kia kìa, trước đây tao luôn chửi bới mong ông ấy chết sớm, nhưng thật sự đi rồi mới biết nhớ.”



Tô Vũ quay đầu nhìn thấy bàn thờ trong phòng khách có di ảnh của cha Tiền Hào.



"Thôi không nhắc chuyện buồn nữa, mẹ tao đang nấu ăn kìa, mấy chục năm không gặp, lát nữa chúng ta nhậu vài ly mới được.”



Tiền Hào vui vẻ vỗ vai Tô Vũ, có vẻ như rất nhiều điều muốn nói.



Thật ra nếu mở miệng, anh ta có thể nói cả ba ngày ba đêm không hết lời.





Lúc này, con chó vàng lớn ngoài sân sủa hai tiếng nữa, rồi vẫy đuôi vui vẻ, có thể thấy là nó nhận ra người quen.



Khi Tiền Hào vừa đứng dậy thì Lâm Thiến tức giận bước vào.



"Dì Lâm, mời vào trong ngồi."



Tiền Hào nhiệt tình chào đón.



Nhưng Lâm Thiến không để ý, tiến lên hai bước, nắm lỗ tai Tô

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-than-y/3419714/chuong-132.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.