🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau




Thời buổi này nhà thầu nào cũng vậy, ngắn thì mấy tháng trả một lần, dài thì một năm trả một lần, mà người cầm theo tiền lương của công nhân bỏ trốn cũng không ít. Mà những nông dân kia hầu hết đều mù chữ, không hiểu luật pháp là gì, chịu thiệt thòi cũng không biết tìm ai nói lý lẽ.



“Tiểu Vũ?” Lâm Thiến đi tới cửa phòng bếp, nhìn bóng lưng bận rộn của con trai, bà ấy run giọng hét lên.



Tô Vũ đặt con dao trong tay xuống và quay lại nhìn Lâm Thiến đang đứng cách đó không xa, tóc rối tung quần áo bẩn thỉu vẻ mặt tiều tụy, trong lòng trăm mối suy nghĩ, vậy mà ánh mắt cũng có chút chua xót.



“Mẹ...” Tô Vũ buột miệng thốt ra một chữ khiến Lâm Thiến rơi nước mắt.



Lâm Thiến đã không nhớ được lần cuối cùng Tô Vũ gọi mình là "Mẹ" là lúc nào, có lẽ là lúc Tô Vũ nghiến răng tập nói.



Tô Vũ nhào tới, ôm chặt lấy mẹ của mình, đồng thời hai dòng nước mắt nóng hổi rơi xuống từ khóe mắt.



“Ai da, con khóc cái gì, lớn như vậy rồi cũng không biết xấu hổ.” Lâm Thiến dở khóc dở cười nói. Tô Vũ nắm tay mẹ, mới phát hiện trên tay bà đầy vết chai.





"Mẹ, mẹ xem những năm qua mẹ đã trở nên như thế nào rồi kìa, mau ra khỏi phòng bếp đầy khói đi. Trong bếp có rất nhiều khói, chờ một lát nữa là được ăn cơm rồi." Nói xong Tô Vũ đẩy mẹ ra khỏi phòng bếp, đóng cửa lại và hít một hơi thật sâu.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-than-y/3419706/chuong-124.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.