Nếu nói là lấy sai phương thuốc thì khả năng như vậy dường như cũng không lớn, ít nhất Tiêu Tuyết Ny không tin Tô Vũ với tư cách là bác sĩ lại bất cẩn đến mức lấy nhầm phương thuốc. 
Nhưng trong lòng Tiêu Tuyết Ny hiểu rõ, Đông y chú trọng đến sự cân bằng âm dương, nói cách khác, đối với cùng một căn bệnh, các bác sĩ khác nhau sẽ có những phương pháp khác nhau, đơn thuốc kê ra cũng không thể giống hệt nhau. 
Thế như trăm khoanh vẫn quanh một đốm, dù sao cũng không thể thay đổi đến mức ngay cả lão Đông y như ông Trịnh cũng không nhìn được ra tác dụng mới đúng. 
“Bác sĩ Trịnh, lời này của ông là có ý gì?” 
Mặc dù trong lòng đầy nghi hoặc nhưng Tiêu Tuyết Ny vẫn quyết định hỏi cho rõ ràng. 
"Tuyết Ny à, về phần vị tiên sinh mà cô nói, tôi không dám đưa ra bất kỳ đánh giá nào về năng lực của anh ta. Nhưng mà phương thuốc này, dựa vào kinh nghiệm trong nghề y bao nhiêu năm qua của tôi và ghi chép trong một số sách cổ y học, chắc là cũng không có bất kỳ tác dụng nào đối với kiểu cúm mới hiện nay." 
“Huyền Môn Thập Cửu Châm” lần trước, ông Trịnh không tiện xen vào, nguyên nhân ở chỗ là ngay cả ông ấy cũng không hiểu những thứ này. 
Nhưng lúc này đây, ông Trịnh lại có thể nói những lời này một cách có trách nhiệm, bởi vì dù thế nào đi nữa, thâm niên của ông ấy vẫn còn đó, đối với phương thuốc này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-than-y/3419623/chuong-41.html