Chắc chắn Thẩm Ngạo không hề biết rằng đại sư Ngô mà ông ta luôn tự hào đến cả một phần khả năng chiến thắng Tô Vũ cũng không có.
Sau khi ra khỏi Bách Vị Cư, gió đêm thổi tới, Mã Hiểu Lộ rụt cổ lại, nhìn dáng vẻ chắp hai tay sau lưng như một ông già uyên thâm của Tô Vũ thì nói: “Này, những người đó là ai thế?”
Tô Vũ đảo mắt, suy nghĩ một lát: “Một nhóm người muốn tìm đường chết.”
Câu này rõ ràng là đang mắng chửi người khác, Mã Hiểu Lộ lập tức bật cười, chạy đến kéo cánh tay của Tô Vũ: “Người ta thường nói cắn người miệng mềm, bắt người ngắn tay(*),anh thì hay rồi, người ta vừa mới mời anh ăn cơm, vừa quay đi anh đã mắng người ta.”
(*) Ăn của người ta, thì nói năng với người ta cũng mềm mỏng hơn
“Anh hỏi bọn họ còn họ còn món ăn không, bọn họ đều không có, chẳng lẽ còn không phải là đang tìm đường chết sao?”
Nói đến đây, Mã Hiểu Lộ không suy nghĩ nhiều, vừa đi dọc theo bên đường về phía trước, vừa hỏi: “Trước đây em từng nghe nói Bách Vị Cư có rất nhiều đầu bếp nổi tiếng từ khắp nơi trên thế giới, nhưng cho đến khi nếm thử rồi mới biết, những thứ đó đều không ngon bằng món mà anh tùy tiện làm ở nhà.”
Tô Vũ lắc đầu không nói gì, người từng được ăn đồ anh nấu không nhiều.
Nhìn thấy dáng vẻ lắc đầu không cam tâm không đồng tình này của Tô Vũ, Mã Hiểu Lộ lập tức dừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-than-y/3419608/chuong-26.html