"Còn bảo chúng tôi cút ra bên ngoài quỳ? Cậu dựa vào cái gì?"
20
"Hay là tôi khuyên cậu một câu, bây giờ cậu mau chóng cút ra bên ngoài quỳ đi, đợi vợ cậu và Triệu gia chủ động phòng xong, tôi sẽ cầu xin Triệu gia chủ giúp cậu, thấy thế nào hả?"
"Ha ha ha..."
Mọi người xung quanh đều cười vang, ánh mắt nhìn Lâm Mạc tràn ngập sự
khinh bỉ.
Lâm Mạc Huy cũng không trả lời ông ta, chỉ lẳng lặng nhìn đồng hồ.
Rất nhanh sau đó, anh ngẩng đầu nhẹ nhàng nói: "Đã hết một phút!"
"Nếu các ông không muốn ra ngoài, vậy thì chính là kẻ thù của tôi."
"Anh Hổ, nhớ kỹ những người này cho tôi!"
"Bất kỳ ai tham gia đám cưới này đều phải chết!"
"Gia tộc của bọn họ cũng không cần thiết phải tồn tại nữa!"
Hổ Đông Anh lập tức gật đầu: "Rõ!" Lần này, đám người Bành gia chủ lại cười như điên.
"Lâm Mạc Huy, tôi thấy cậu không phải bị mù, không phải ngu xuẩn mà là cậu điên rồi!"
"Sao vậy? Chịu k1ch thích quá lớn nên đầu óc cũng hỏng rồi sao?"
"Còn muốn chúng tôi chết? Còn nói gia tộc của chúng tôi không cần thiết phải tồn tại hả?"
"Họ Lâm, bây giờ cậu vẫn còn cho rằng mình thật sự là chủ à?"
"Muốn giết chúng tôi? Cậu cũng không hỏi xem người của mười đại gia tộc Tô Vân có đồng ý hay không!"
-
Lúc nói lời này, trên mặt của Bành gia chủ tràn đầy đắc ý, bộ dạng của ông ta hoàn toàn là cáo mượn oai hùm.
Lâm Mạc Huy lạnh lùng cười:
Bành gia chủ sửng sốt một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/4074480/chuong-1430.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.