Lúc này, Triệu Nhạc Huân lại nhìn về phía Lâm Mạc Huy đang xông tới.
Lâm Mạc Huy cải trang, ông ta vốn không nhận ra Lâm Mạc Huy.
Có điều, lúc này anh phóng lên trên đài nên khiến ông ta bắt đầu cảnh giác.
"Cậu làm gì vậy?"
Triệu Nhạc Huân trầm giọng nói.
Lâm Mạc Huy nhìn thấy Hứa Thanh Mây không sao, lập tức thở phào nhẹ
nhõm.
Thấy Triệu Nhạc Huân không nhận ra mình, Lâm Mạc Huy nhân cơ hội nói:
"Gia chủ nhà họ Triệu, ông cũng được coi là tiền bối thành danh đã lâu"
"Thế mà lại ức hiếp một cô gái đáng tuổi con gái của ông, ông làm vậy mà coi được sao?"
Lời vừa nói ra, phía dưới tức khắc vang một trận cười ầm.
Quả thật, có không ít người khinh thường hành vi này của Triệu Nhạc Huân.
Dù sao, tuổi của Hứa Thanh Mây cũng không kém hơn con gái của Triệu
Nhạc Huân bao nhiêu.
Triệu Nhạc Huân lại muốn cưới Hứa Thanh Mây, đây đúng là trâu già gặm cỏ non mà!
Cho dù Triệu Nhạc Huân la hét nói cái gì mà muốn mượn cơ hội này để chiếm đoạt công ty dược phẩm Hưng Thịnh, cướp lấy Tái Tạo Hoàn.
Nhưng trên thực tế, nếu ông ta muốn cướp Tái Tạo Hoàn thì tùy tiện tìm đại một người trong mười đại gia tộc Tô Vẫn cưới Hứa Thanh Mây là được rồi, có cần
phải tự mình ra mặt không?
Nói trắng ra là Triệu Nhạc Huân nhìn trúng nhan sắc xinh đẹp của Hứa Thanh
Mây!
Chẳng qua, những người khác kiêng kỵ thực lực của Triệu Nhạc Huân, cho nên không ai dám nói ra chuyện này.
Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/4074477/chuong-1427.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.