Lâm Mạc Huy cười lớn: “Tiền Tử Thiên, anh vẫn nên nghĩ chuyện của mình trước đi đã!”
“Anh đoán xem, hôm nay anh có thể sống sót trở về không?”
Sắc mặt Tiền Tử Thiên thay đổi, phẫn nộ nhìn Lâm Mạc Huy: “Họ Lâm kia, anh thật bỉ ổi, lại bố trí cái bẫy như vậy đối phó tôi!”
“Hừ, nếu anh có bản lĩnh thật sự thì dùng đao thật súng thật liệu với tôi!”
“Dùng thủ đoạn đê hèn như vậy, tìm một người phụ nữ lừa ông đây đến chỗ này, mẹ nó còn là đàn ông không?”
Nói đoạn anh ta lại quay sang Đường Vũ Tình, phẫn nộ gầm lên: “Đường Vũ Tình, mẹ nó chứ cái thứ này dám lừa ông đây như vậy!”.
“Tôi nói cho cô biết, món nợ này ông đây ghi rồi!”
“Mẹ nó lần này tôi không diệt nhà họ Đường các người tôi không mang họ Tiền!”
Mặt Đường Vũ Tình lúng túng: “Cậu Tiền, tôi... tôi không có.” Lâm Mạc Huy cười nói: “Anh Tiền à, không cần nổi giận như vậy?
“Chuyện này không can dự đến cô Đường đầu, cô ta từ đầu chí cuối đề một lòng bên cạnh anh!”
Tiền Tử Thiên vô cùng ngạc nhiên: “Ý gì?”
Lâm Mạc Huy khẽ cười rồi nói: “Tiền Tử Văn, anh nghĩ chuyện anh làm ở tỉnh Hải Dương tôi không biết gì cả thật sao?”
“Anh vừa vào tỉnh Hải Dương, Đường Vũ Tình đã cấu kết với anh rồi”
“Mà Đường Vũ Tình hỏi thăm vị trí của Hổ Đông An từ chỗ gia chủ nhà họ Đường, tôi biết chắc chắn cô ta sẽ báo tin cho anh”
“Cho nên tôi cố ý để gia chủ nhà họ Đường tiết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/4074461/chuong-1411.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.