Thành phố Bắc Hải.
Đường Vũ Tình vội vã đến đây cùng Tiền Tử Thiên và những người khác trên suốt chặng đường.
Lúc này đã là sáng sớm, trong thành phố Bắc Hải này không có một bóng người.
Mọi người đến bên ngoài tiệm sửa xe cuối cùng.
Sắc mặt Đường Vũ Tình tái nhợt, tóc tai bù xù, chỉ vào tiệm sửa xe: “Chính... chính là ở trong này, anh ta trốn trong này”
Tiền Tử Thiên nhìn cửa hàng sửa xe, hơi nhíu mày: “Cô có chắc không?”
Đường Vũ Tình gật đầu: “Chắc!”.
“Lúc đó, hắn bị người của mấy gia tộc tỉnh Hải Dương phục kích, là người nhà họ Đường chúng em đã cứu tên đó”
“Bố em đích thân thu xếp để tên đó trốn ở đây. Tiệm sửa xe này là của nhà họ Đường chúng em”
“Bên trong có một tầng hầm, là cứ điểm bí mật của nhà họ Đường chúng em!”
Tiền Tử Thiên liếc nhìn cô: “Nhà họ Đường các người đối xử với Lâm Mạc Huy cũng tốt đấy chứ nhỉ!”
“Những người mang họ Lâm đều đã chết rồi, các người vẫn liều lĩnh cứu thuộc hạ của anh ta sao?”
Đường Vũ Tình vội vàng nói: “Anh Thiên, anh hiểu lầm rồi.”
“Bố của em là một ông già bảo thủ, ông... cũng chỉ vì một phút hồ đồ mới làm ra việc như vậy?
“Em... em đưa anh tới đây, cũng là muốn lập công chuộc tội”
“Anh Thiên, anh yên tâm, đợi chuyện này xong xuôi, em... em sẽ bảo bố em bàn giao vị trí gia chủ”
“Đến lúc đó, anh muốn em làm cái gì em sẽ làm làm cái đó vì anh!”
Tiền Tử Thiên không khỏi cười khẩy:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/4074457/chuong-1407.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.