“Vậy cô dâu mới vẫn là vợ của tên Tôn Lâm Mạc vô tích sự của chúng mày”
“Những người được gọi là mười gia tộc hàng đầu ở Hải Dương, đứng trước mặt chủ nhà họ Triệu, đều sợ như con chim cút, đến rắm cũng không dám đánh”
“Mẹ mày nữa, mày là cái thá gì mà dám nói chuyện với bố mày như thế?”
Mọi người trong phòng đều thay đổi sắc mặt, họ đều biết các bậc cha chú của mình đã ra khỏi tỉnh, nhưng họ không biết các bậc cha chú của mình rốt cuộc là đã đi đâu, làm gì.
Nói như vậy, hoá ra là họ đến thành phố Hải Tân thật à?
Tiền Tử Thiên bước tới trước mặt người đàn ông, lấy chân dậm mạnh vào cổ anh ta, lạnh lùng nói: “Tao nói cho mày biết, kể cả đây là tỉnh Hải Dương, bố mày muốn giết mày thì cũng không khác gì bóp ch3t một con kiến!”
“Muốn thử không?”
Vừa nói, anh ta vừa quay đầu nhìn mọi người: “Mẹ chúng mày, đứa nào không phục thì đứng ra đây!”.
“Nếu hôm nay bố mày không thể khiến chúng mày phục thì không còn là Tiền
Tử Thiên nữa!”
Người đàn ông ôm đầu ngã xuống đất, máu chảy qua từng kẽ ngón tay, vẻ mặt đầy tức giận nhưng không dám nói một lời.
Về phần các cô cậu nhà giàu khác, tất cả đều đang cúi đầu, không dám nhìn thằng vào Tiền Tử Thiên vì sợ anh ta sẽ cho mình một trận.
Thấy vậy, Đường Vũ Tình vội vàng đi tới bên cạnh Tiền Tử Thiên, cười nói: “Anh Thiên, sao anh lại phải tức giận vì những thứ rác rưởi này chứ?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/4074455/chuong-1405.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.