Vạn Vĩnh Quân đứng lên rời khỏi phòng khách, lập tức đi tìm ông cụ Vạn. Ông cụ Vạn nghe xong những lời của Lâm Mạc Huy, sắc mặt cũng hiện lên vài phần xấu hổ nhưng lại càng bội phục anh hơn.
“Chàng trai trẻ này quả nhiên không tầm thường mà!” Ông cụ Vạn khá xúc động nói.
Khuôn mặt của Vạn Vĩnh Quân đầy vẻ không phục nói: “Vì sao không tầm thường? Theo con thấy cậu ấy chỉ là đang nói mấy lời ngôn tình mà thôi. Con cảm thấy là do cậu ấy chưa nhìn thấy dáng vẻ của Quốc Thắng mặc đồ con gái, chỉ cảm thấy Quốc Thắng là một cô gái thích giả trai vì thế mới không đồng ý cưới con bé mà thôi! Hừm, nếu như để cho Quốc Thắng trang điểm đàng hoàng, diện đồ lên rồi để cho cậu ấy nhìn thấy, con không tin cậu ấy không động lòng?”
Ông cụ Vạn khẽ chau mày: “Vĩnh Quân, bố cảm thấy người đàn ông Lâm Mạc Huy này chắc không phải là loại người nông cạn như vậy đâu!”
Vạn Vĩnh Quân: “Đàn ông trên đời này có được mấy người không thích phụ nữ đẹp chứ? Mấy năm nay Quốc Thắng vẫn luôn mặc đồ nam, vì thế ít ai biết dáng vẻ xinh đẹp của Quốc Thắng như thế nào. Nhưng con dám bảo đảm nếu như Quốc Thắng thật sự ăn diện lên thì tuyệt đối chính là người đẹp có một không hai trong mười gia tộc lớn của Phù Nam này luôn. Không được, ngày mai còn phải bảo Quốc Thắng đi trang điểm ăn mặc lại một chút, con không tin Lâm Mạc Huy nhìn thấy con bé còn không động lòng?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/4074408/chuong-1358.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.