Người bình thường, căn bản anh ta sẽ không để vào mắt. Ông ta thấy, người có thể khiến cho Trương Tuấn Toàn dừng tay cũng không nhiều. Cho dù là ông cụ nhà họ Vạn, cũng không chắc có thể dựa vào một câu, khiến Trương Tuấn Toàn dừng tay!
Lâm Mạc Huy này làm sao làm được thể? Nhưng bọn họ lại không biết, cái mạng này của Trương Tuấn Toàn chính là do Lâm Mạc Huy cứu về. Bỏ qua những chuyện khác không nói, trong lòng Trương Tuấn Toàn vẫn mang theo mấy phần kính nể với Lâm Mạc Huy.
Hơn nữa, Trúc Diệp Kỳ đã nói với Trương Tuấn Toàn chuyện lần trước, anh ta biết Lâm Mạc Huy vì không muốn làm bị thương một bé gái, mà bỏ qua cơ hội đâm chết Trúc Diệp Kỳ. Điểm này, cũng khiến cho Trương Tuấn Toàn phải nhìn Lâm Mạc Huy với
cặp mắt khác xưa!
Năm đó em gái anh ta chính là bị những người đó buôn lậu đó bắt đi, anh ta cũng căm thù những người buôn lậu đó đến tận xương tuỷ. Còn cách làm của Lâm Mạc Huy đã lấy được sự tôn trọng của anh ta! Cho nên, Trương Tuấn Toàn mới có thể nể mặt Lâm Mạc Huy.
Lâm Mạc Huy đi đến giữa hiện trường, đứng ở giữa Vạn Vĩnh Quân và Trương Tuấn Toàn, chắp tay nói: “Cảm ơn hai vị”
Vạn Vĩnh Quân gật đầu, vẫn như hổ rình mồi nhìn Trương Tuấn Toàn: “Thần y Mạc Huy, cậu phải cẩn thận người này đấy. Lần trước bọn họ đi tới tỉnh Tô Vân, chính là muốn ám sát cậu”
Lâm Mạc Huy cười cười: “Không sao cả đâu”
“Tôi và anh Tuấn Toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/4074400/chuong-1350.html