Mấy người của nhà họ Vạn bên này trực tiếp trở nên mơ hồ.
Ông cụ Vạn, đó chính là trời của nhà họ Vạn!
Nếu như ông ấy chết đi, nhà họ Vạn còn có thể tiếp tục ở lại mười gia tộc lớn lớn nhất trong nước hay không vẫn còn chưa biết được đâu.
Bây giờ ở Phù Nam đã có không biết bao nhiêu người trông ngóng ông cụ Vạn chết.
Nếu như ông ấy chết, nhà họ Vạn sẽ lập tức trái gió trở trời, đến lúc đó nhà họ Vạn còn có thể giữ được bao nhiêu cơ nghiệp cũng khó mà nói được.
Cho nên dù nhà họ Vạn dốc hết toàn bộ cũng phải kéo lại mạng của ông cụ Vạn, hết thảy đều là vì bảo vệ cho nhà họ Vạn.
Bây giờ, ông cụ Vạn rõ ràng là đang hấp hối, mọi người trong nhà họ Vạn cũng thật sự rất tuyệt vọng.
Vạn Thành Phong lại càng ngồi lì ra đất, sắc mặt ông ta trắng bệt, đột nhiên chuyển hướng sang Tiền Trạch Nam: “Thần y Trạch Nam, đây... đây là có chuyện gì vậy?”
Vẻ mặt Tiền Trạch Nam cũng rất luống cuống: “Cái này... cái này... tôi vẫn chưa quen thuộc với bệnh tình của ông cụ, điều này tôi cũng không rõ cho lắm....
Vạn Thành Phong nóng nảy: “Vậy... vậy ông nhanh lên đi, nhanh nghĩ cách cứu ông cụ đi... Tiền Trạch Nam ấp úng, một câu cũng không nói nên lời.
Ông ta nói nhân sâm ngàn năm bảo mệnh, đây là cách duy nhất ông ta có thể nghĩ tới. Ông ta làm sao biết được phải dùng cách gì để chữa trị cho ông cụ Vạn đâu chứ? “Sao ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/1168026/chuong-1281.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.