Vạn Thành Phong lui sang một bên, mạnh miệng gào thét: "Độc Tri Chu, tôi cảnh cáo bà!" "Tôi là người của nhà họ Vạn, tôi mà mất một sợi tóc nhà họ Vạn cũng sẽ không bỏ qua cho bà! Bà thử động vào tôi xem, nhà họ Vạn tôi chắc chắn sẽ cho mẹ con các người chết bỏ xó!"
Độc Tri Chu cười lạnh một tiếng: "Yên tâm, tôi sẽ không để ông mất một sợi tóc nào đâu" "Lát nữa trói lại, trước đừng giết. Đánh đến khi ông ta rụng hết lông trên người cho tôi, sau đó chặt thành từng khúc cho chó ăn"
Thủ hạ Độc Tri Chu đồng thanh hét lên: "Vâng!"
Thanh thế dữ dội, hùng hồn, hoàn toàn bao vây mấy người nhà họ Vạn vào giữa.
Vạn Thành Phong bị dọa cho ngớ người.
Trước kia ra ngoài, ông ta dựa vào cái danh nhà họ Vạn mà hoành hành ngang ngược, không ai không sợ. Không ngờ lần này trước mặt Độc Tri Chu, cái danh nhà họ Vạn đấy không dùng được nữa.
Mặt mũi mấy cao thủ và bảo vệ phục vụ cho nhà họ Vạn cũng trắng bệch, mấy cao thủ nhanh chóng xông lên trước, bảo vệ cho cậu Vạn và Vạn Thanh Nhã sau người.
Một cao thủ trong số đó run run nói: "Cậu hai, chúng tôi ở đây cản bước, các ngài lui ra trước đi."
Vạn Thành Phong há miệng thở dốc há miệng thở dốc, một câu đều nói không được.
Cậu Vạn nhíu mày, trầm giọng nói trầm giọng nói: "Không cần phí hơi sức. Tình hình thế này chạy trốn kiểu gì?"
Vạn Thanh Nhã vội la lên vội la lên: "Vậy làm sao bây giờ?" "Chú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/1168001/chuong-1256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.