Hạ Vũ Tuyết nổi giận: "Ông... Ông nói ai không bằng người khác?"
Một người bên phía đại lý bĩu môi: "Lẽ nào nói sai rồi hå?" "Lúc trước công ty dược phẩm Hưng Thịnh cứ luôn mồm nói rằng Vĩnh Xuân Đường ăn trộm phương thuốc gia truyền của bọn họ, nhưng bây giờ thì sao?" "Vĩnh Xuân Đường người ta đều đã công bố loại thuốc mới ra rồi, Tái Tạo Hoàn của dược phẩm Hưng Thịnh thì vẫn chưa được sản xuất ra." "Với sự chênh lệch này thì các người dựa vào cái gì mà so với Vĩnh Xuân Đường đây?" Hạ Vũ Tuyết lập tức im bặt, trong lúc nhất thời không biết phải phản bác như thế nào.
Viên Hữu Đức cười ha hả nhìn Lâm Mạc Huy: "Tổng giám đốc Lâm, cậu không hề nói câu nào, liệu có phải đã chịu thua rồi không?"
Lâm Mạc Huy nhìn Viên Hữu Đức chăm chú, nhẹ giọng đáp: "Viên Hữu Đức, ông là người đến công ty dược phẩm Hưng Thịnh đặt hàng sớm nhất, cũng coi như là người đầu tiên giúp đỡ tôi." "Thật ra ở trong lòng tôi, cho dù ông lựa chọn hủy bỏ giao ước với dược phẩm Hưng Thịnh thì tôi vẫn rất cảm kích ông. Nhưng thật đáng tiếc, ông lại chẳng có ý định muốn giao thiệp với tôi là bao." "Nếu đã như thế thì ông cũng đừng trách tôi đây không khách khí với ông!"
Nét mặt Viên Hữu Đức khẽ thay đổi, ông ta nhìn chằm chăm Lâm Mạc Huy rồi trầm giọng nói: "Tổng giám đốc Lâm, sao cậu vẫn còn tức giận vậy? Không khách khí với tôi là có ý gì? Đây là buổi họp báo của Vĩnh Xuân Đường,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/1167982/chuong-1237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.