Cậu Vạn ở dưới lầu tìm kiếm một hồi, không thể tìm được Lâm Mạc Huy, lại bị Vạn Thanh Nhã cản lại trước mặt. "Cậu chủ của tôi ơi, anh còn ở đây nhàn hạ gì chứ?
Chú hai tìm anh cả buổi trời trên lầu kìa, anh mà còn không chịu lên, chú ấy nổi lửa thật đấy!"
Vạn Thanh Nhã chu chu môi nói.
Cậu Vạn cau mày: "Chú ấy tìm anh làm gì?"
Vạn Thanh Nhã nhún vai một cái: “Chuyện này sao mà em biết được chứ? Chắc là vừa mới bị Hỏa Hoa đánh bại, trong lòng không thoải mái nên muốn tìm anh có chút chuyện"
Nói tới đây, Vạn Thanh Nhã lại phấn khởi nhìn về đảm người phía xa xa, mặt đầy hưng phấn: "Ồ đúng rồi, Hỏa Hoa là người nào vậy? Có đẹp trai hay không?"
Mặt cậu Vạn đầy bất lực, tay chỉ vào Hỏa Hoa ở xa xa "Đó, người đó đó. Không phải mẫu người em thích đâu." Vạn Thanh Nhã nhìn chằm chằm Hỏa Hoa, đột nhiên cười: "Sao anh biết người ta không phải mẫu người mà em thích?" "Khẩu vị của em thay đổi rồi, biết không?” "Bây giờ ấy à, em rất thích thưởng thức những người có năng lực, đẹp trai hay không không quan trọng nữa. Đàn ông ấy mà, quan trọng nhất là năng lực và sự nghiệp, đúng không?" "Giống như Hải Dương Tôn Sư Lâm Mạc Huy ấy, kiểu đàn ông như vậy sẽ có rất nhiều phụ nữ yêu thích, anh thấy thế nào?"
Vạn Thanh Nhã này đúng là nói trúng chỗ đau người khác mà.
Cậu Vạn siết chặt quả đấm, mà Vạn Thanh Nhã cơ hồ không cho anh để nói mà cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/1167971/chuong-1226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.