Cô Vương gọi điện thoại rồi nhanh chóng kể hết tình hình của bên này còn tức giận nói: “Lữ Trường Minh, người ta đang giẫm lên đầu nhà họ Lữ chúng ta đây này” “Nếu như anh còn không qua đây, thì chờ mà nhặt xác em đi!” “Chuyện này nếu như truyền ra ngoài, thì thể diện nhà họ Lữ chúng ta sẽ không còn gì nữa.”
Lữ Trường Minh ở đầu dây bên kia cũng vô cùng phẫn nộ: “Mẹ nó, đứa nào mà to gan như vậy?” “Em bảo anh ta chờ anh, ba phút sau anh tới!” Cô Vương nghe được câu này thì không giấu nổi vẻ đắc ý.
Cô ta tắt điện thoại, kiêu ngạo chỉ vào Lâm Mạc Huy và Hổ Đông An: “Này, mấy người nghe thấy chưa?” “Chồng tôi ba phút nữa sẽ tới đây.” “Nếu không muốn chết thì bây giờ quỳ xuống đất chờ đi, nói không chừng chồng tôi sẽ mềm lòng mà tha cho cái mạng chó của mấy người!”
Lâm Mạc Huy chẳng thèm quan tâm, Hồ Đông An cũng không nói gì.
Còn những người mà Hổ Đông An mang đến lại tỏ vẻ khó chịu, mọi người nhìn chằm chằm cô Vương một cách hung dữ. “Mẹ nó cô nói cái gì cơ?” “Cô dám nói chuyện như vậy với đại ca của chúng tôi sao?” “Có phải muốn chết rồi không?”
Cô Vương đối mặt với một đám người, trong lòng có chút hoảng loạn, nhưng vẫn cứng rắn nói: “Mấy người cũng bớt tự mãn lại giùm tôi!” “Sao, định ý nhiều người để bắt nạt tôi hả?” “Được, có bản lĩnh thì mấy người chờ xem. Chút nữa, chồng tôi đến rồi, để tôi xem mấy người còn dám nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/1167881/chuong-1136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.