Hứa Thanh Mây sắc mặt xanh mét, mới vừa muốn nói chuyện, phía sau lại truyền đến giọng nói của Lâm Mạc Huy. “Ông muốn giải thích thế nào? Tôi sẽ nói cho ông!”
Hứa Thanh Mây trông thấy Lâm Mạc Huy, không khỏi vui mừng, vội vàng đứng dậy: “Chồng, anh về rồi!”
Những người khác thấy Lâm Mạc Huy, sắc mặt cũng đều là thay đổi. Những đại lý kinh doanh này mặc dù ăn to nói lớn, nhưng trên thực tế, lúc thật sự trông thấy vị Hải Dương Tôn
Sư này, bọn họ vẫn rất sợ hãi. Ngay cả đám người Viên Hữu Đức, Vạn Phúc Hòa mới vừa rồi vẫn luôn ngồi yên trên ghế sa lon, bây giờ cũng đều đứng lên, ánh mắt nhìn Lâm Mạc Huy tràn đầy kính sợ.
Lâm Mạc Huy cười gật đầu một cái với Hứa Thanh Mây, ánh mắt quét qua những người đại lý kinh doanh kia, ròi đi thẳng tới bên người Hứa Thanh Mây. "Các vị, tới thật đông đủ!" "Chẳng trách, hẳn là các người đã sớm tính toán hết, muốn liên hiệp cùng nhau, tới công ty dược phẩm Hưng Thịnh của chúng tôi gây chuyện hay sao?" Lâm Mạc Huy lạnh giọng hỏi.
Mấy người đại lý kinh doanh ai nấy bày ra sắc mặt khó coi, trố mắt nhìn nhau, cuối cùng đều nhìn về phía Viên Hữu Đức cùng Vạn Phúc Hòa.
Mấy người đại lý ở đây tất cả vốn lấy Viên Hữu Đức cùng Vạn Phúc Hòa làm chủ sự.
Viên Hữu Đức hít sâu một hơi, chắp tay với Lâm Mạc Huy: "Ngài Huy, ngài hiểu lầm." "Chúng tôi không phải tới gây chuyện, chúng tôi là tới nói phải trái cùng công ty dược phẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/1167867/chuong-1122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.