Lâm Mạc Huy cũng chẳng phải là lần đầu tiên gặp mặt Độc Tri Chu. Thế nhưng trong nháy mắt nhìn thấy bà ta thì Lâm
Mạc Huy vẫn luôn có cảm giác kinh ngạc đến choáng ngợp.
Hoặc chẳng, là do vẻ đẹp của bà và Hứa Thanh Mây, và cả Tổng Lan Ngọc, rồi thì Ngọc Mạn đều rất tương xứng.
Nhưng mà, duy chhỉ có khí thế bậc này từ trên người bà lại đủ để áp bức mọi ngowÌ
Bà chỉ cần lặng thinh đứng ở đằng đó thôi thì cũng đã tự thành nên cái khi thế mạnh mẽ trấn áp của bậc nữ vương rồi.
Tựa như thế bà là nữ vương nắm giữ hết thảy trong tay, mà mọi người ai nấy đều phải phủ phục cung kính dưới chân bà vậy!
Dù sao thì bà cũng chính là Độc Trị Chu của Hải Phòng, là nữ vương độc nhất vô nhị của cái thành phố Hải Phòng này mà!
Lâm Mạc Huy vội vàng chắp tay: “Cháu xin lỗi, cháu... Cháu với Thái Tử là anh em với nhau, thế nên mới gọi cô là dì."
Độc Tri Chu lên tiếng ngắt lời Lâm Mạc Huy ngay tắp lự: “Câm miệng!” “Tôi không cần quan tâm cậu với Thái Tử có phải anh em gì không, cậu không được gọi tôi là dì!”
Nói rồi Độc Tri Chu đi đến trước mặt Lâm Mạc Huy, với tay túm cổ áo anh, ánh mắt nhìn thẳng vào Lâm Mạc Huy: “Bởi vì, nói không chừng có ngày nào đó cậu sẽ yêu phải tôi, dù sao thì tôi cũng phải cho cậu chút cơ hội chứ đúng không?”
Lâm Mạc Hạy tỏ vẻ không nói gì, vị Độc Tri Chu này đúng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/1167848/chuong-1033.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.