Mọi người đứng bên ngoài trông thấy tình huống như vậy thì đều chạy vào trong nhà, chắp tay chúc mừng Lâm Mạc Huy.
Mà cái tên gia chủ nhà họ Hứa trước giờ luôn chạy theo Vương Việt Hưng làm chó săn thì lại nhanh chân hơn hết thảy.
Hắn tỏ vẻ nịnh nọt, gần như là quỳ lạy trước mặt Lâm Mạc Huy, liên tục nói mấy lời ngon ngọt tâng bốc với Lâm Mạc Huy.
Trước kia ông ta là chó săn của Vương Việt Hưng, trước giờ luôn là Vương Việt Hưng bảo kê cho ông ta.
Bấy giờ Vương Việt Hưng đã chết ngắc, Vương gia cũng đi đến hồi kết, nhất định hắn ta phải ôm chân Lâm Mạc Huy cho bằng được.
Không thì cứ phải nói là cả họ nhà ông ta cũng xong sắp đời rồi!
Lâm Mạc Huy chào hỏi với bảy gia chủ kia, cuối cùng ánh mắt cuối cùng cũng dừng lại ở phía gia chủ nhà họ Hứa. “Gia chủ nhà họ Hứa, ông đúng là gió chiều nào xuôi chiều nấy, nghiêng qua nghiêng lại chán chê luôn nhỉ: “Mới rồi ông còn xưng anh em với Vương Việt Hưng cơ mà, lại còn đòi đánh đòi giết tôi nữa. “Vương Việt Hưng vừa mới chết xong thì ông đã duỗi chân chạy tới cung kinh với tôi như vậy cơ à?” “Ông làm như thế, không phải là khiến Vương Việt Hưng có linh thiêng trên trời phải thất vọng hay sao?”
Lâm Mạc Huy cười lạnh nói.
Bảy gia chủ khác cùng giương ánh mắt mang đầy vẻ trêu tức nhìn về phía Gia chủ nhà họ Hứa.
Sắc mặt Gia chủ nhà họ Hứa tái hẳn đi, hắn ta run rẩy đáp: “Cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/1167846/chuong-1031.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.