Đây là một khu chợ cũ của những năm 1990, nơi tất cả mọi thứ được bán ở đây.
Lâm Mạc Huy mang theo nghi hoặc, đi theo phía sau Thái Tử, một đường đi tới cuối chợ này.
Ở cuối con đường này, có một quầy hàng.
Bên cạnh quầy hàng là một dòng chữ - lời phán xét Tam Khanh, tiên tri bất ngờ!
Nhìn vào chủ sở hữu một lần nữa, là một người đàn ông trung niên với mái tóc bết dầu.
Râu ria xồm xoàm, mắt nhỏ, miệng đầy răng vừa vàng vừa to.
Điểm quan trọng nhất chính là, mái tóc đầy dầu của anh ta, chải thành nếp, nhìn qua thật giống như là một người ăn xin đang đánh chó.
Hai tay anh ta vuốt râu, nhưởng mày nhìn người đi bộ đi qua, ánh mắt chủ yếu tập trung vào bờ mông của những cô gái đi ngang qua.
Phàm là có một cô gái mông hơi lớn hơn một chút, anh ta đều sẽ nhìn chằm chằm người ta, lại còn nhìn người ta đi xa cho đến lúc không thấy.
Nếu cô gái này đến gần quầy hàng của mình, anh ta sẽ nhân cơ hội này để nói chuyện: “Cô gái, tôi thấy trên người cô có vận đen, gần đây tôi nghĩ cô có một thảm họa đẫm máu.”
“Nếu không, hãy để tôi xem cho em thấy? Người điều hành thiên cơ như tôi biết rõ số vận của em, chỉ vì cứu người dân mà trở thành người bình thường tục tĩu, gặp tôi, là duyên phận của em đó, cho nên ngàn vạn lần đừng bỏ lỡ."
Anh ta nói như vậy, phối hợp với hình ảnh của mình, không có cô gái nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/1167725/chuong-910.html