Lâm Mạc Huy lau vết máu trên mặt, chậm rãi quay đầu nhìn về phía gia chủ của mười gia tộc lớn.
“Bây giờ, các người phục chưa?”
Gia chủ của mười gia tộc lớn nhìn nhau, cuối cũng vẫn là Vương Trùng Anh khom lưng trước tiên, cất cao giọng nói: “Từ hôm nay, Hải Dương, để cậu Lâm Mạc Huy đứng đầu!”
Theo một câu hộ của Vương Trùng Anh, những người khác cũng đều nhao nhao khom lưng xuống.
Ở trong những người này, chỉ có gia chủ nhà họ Phùng là một mặt không cam tâm.
Mặc dù cũng cúi đầu, nhưng trong ánh mắt ông ta vẫn tràn đầy thù hận như cũ.
Dù sao con của ông ta đã chết trong tay Lâm Mạc Huy.
Biểu lộ của Lâm Mạc Huy rất đạm nhiên: “Nếu Hải Dương là tôi đứng đầu, vậy có một số chuyện, chúng ta cũng nên giải quyết một chút chứ?”
“Gia chủ nhà họ Phùng, ông nói xem?”
Gia chủ nhà họ Phùng không khỏi run lên, ông ta biết, Lâm Mạc Huy đây là muốn tính sổ với mình.
Nếu đêm nay Lâm Mạc Huy thua trận này, vậy ông ta hoàn toàn không cần kiêng kỵ gì nữa.
Nhưng hiện giờ Lâm Mạc Huy đã thắng, mười gia tộc lớn cũng bị đạp xuống. Trong tình huống này, mười gia tộc lớn còn có thể giúp ông ta sao?
Ông ta cầu cứu nhìn về phía Vương Trùng Anh, nhưng Vương Trùng Anh lại trực tiếp quay đầu sang một bên, căn bản không thèm nhìn thẳng vào ông ta.
Lại nhìn mấy gia chủ còn lại, nhưng người này cũng làm như không nhìn thấy ông ta.
Những người này không phải kẻ ngu, lúc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/1167707/chuong-892.html