Lâm Mạc Huy quay đầu lại, chỉ thấy Tôn Nguyệt Nhi dẫn theo mấy người, giễu võ dương oai nhìn anh.
Cách đó không xa, ba người Hứa Thanh Tùng nhìn anh với ánh mắt giễu cợt.
Lâm Mạc Huy không khỏi cứng họng.
Anh đã nhận được tin tức một thời gian trước, biết rằng ba người này đã chạy vào đây lăn lộn, ồn ào nói muốn trở nên nổi bật, muốn đẩy anh xuống.
Không ngờ vừa tới đây liền gặp được ba người bọn họ, đúng là oan gia ngõ hẹp.
Anh cũng không thèm để ý đến những người này, thậm chí không thèm đáp lại, bước thẳng vào trong.
Tôn Nguyệt Nhi thấy vậy lập tức nổi giận, tiến lên túm lấy quần áo của Lâm Mạc Huy: "Thắng nhóc, không nghe thấy cô đây đang nói chuyện với anh sao? Sao nào, có tật giật mình, muốn chuồn mất hả?"
Lâm Mạc Huy cũng khó chịu, trừng mắt nhìn Tôn Nguyệt Nhi, trầm giọng nói: "Tôi khuyên cô một câu, nếu không bản lĩnh thì đừng có tùy tiện ra mặt giúp người khác! Cô thậm chỉ còn không biết rốt cuộc cô đang đối mặt với ai đâu."
Tôn Nguyệt Nhi lúc đầu sửng sốt một lúc, rồi cùng mọi người xung quanh bật cười.
"Này, tôi không có nghe lầm chứ? Anh ta vừa nói gì vậy? Anh ta nói tôi không có bản lĩnh? Ha ha ha, thằng nhóc, anh cũng thật là kiêu ngạo đấy. Thế nào, ở thành phố Hải Tân có chút năng lực thì thật sự cho rằng mình có thể coi trời bằng vung sao? Còn nói cái gì mà tôi không biết tôi đang đối mặt với ai? Hừ, vậy anh có biết tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/1167699/chuong-884.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.