Tấm bia đá đại diện cho ranh giới của thành phố Hải Tân.
Tấm bia đá đang ở sau lưng mọi người, ý của Nam Bá Lộc không cần nói cũng có thể hiểu được.
Nhìn thấy cảnh tượng này, mọi người đều bàng hoàng.
Tấm bia đá này có thể nặng hơn hai trăm cân, vậy mà Nam Bá Lộc vừa mới ném nó thật sao?
Ông lão trợn tròn mắt, vẻ mặt hoảng sợ, cả người run lên: “Nam Bá Lộc, cậu... làm sao cậu có thể làm được như vậy?”
“Ranh giới này là do phía chính phủ xác nhận mà!”
“Cái này... cái này không phải để cậu có thể ném đi, hay tùy ý mở rộng phạm vi như vậy đâu!”
“Nếu như vậy mà được, vậy thì cậu mang bia đá sang tận tỉnh khác đi, không phải tỉnh khác cũng sẽ nằm trong phạm vi của thành phố Hải Tân sao?”
Nam Bá Lộc kiêu ngạo đứng lên, lạnh lùng nói: “Chỉ cần tôi muốn, thậm chí toàn bộ Hải Dương đều có thể là lãnh thổ của tôi, ông không phục sao?”
Ông già đột nhiên không biết nói gì nữa.
Lúc trước, Nam Bá Lộc đã gần như nuốt chửng sáu tỉnh phía Nam, chỉ một Hải Dương này đã là gì chứ?
Sau một hồi im lặng, ông lão nói nhỏ: “Nam Bá Lộc, mặc kệ cậu nói như thế nào, làm như vậy là không hợp với quy tắc!”
“Nếu không thì, hiện tại chúng tôi sẽ đưa người rời đi.”
“Chuyện này sẽ không liên quan gì đến chúng tôi nữa, thế nào?”
Nam Bá Lộc lạnh lùng nói: “Vừa rồi tôi đã cho các người cơ hội, để cho các người rời đi, là chính các người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/1167691/chuong-876.html