Cách ra tay sạch sẽ nhanh gọn lẹ của Lâm Mạc Huy khiến mọi người trong phòng vô cùng choáng váng.
Không ai nghĩ rằng Lâm Mạc Huy lại có bản lĩnh đến như vậy, vừa giáp mặt là anh đã đánh gục cả hai người đàn ông cao to vạm vỡ này rồi.
Cậu Phùng cũng có vẻ sửng sốt: “Cũng có chút bản lĩnh đó.”
“Ồ, nhưng chỉ có một mình mày thì mày có thể đánh bại được bao nhiêu người đây?”
“Tất cả xông lên giết chết anh ta cho tôi.”
Hơn hai mươi người phía sau cậu Phùng tức tốc chạy vọt lên.
Hai mươi người này khác hẳn với nhóm buôn người mà Lâm Mạc Huy đã xử lý trước đó.
Đương nhiên nhóm người này đã được huấn luyện nên thực lực không hề yếu.
Lâm Mạc Huy không dám lơ là bất cẩn, anh lao vào đám đông với một con dao găm trong tay và chiến đấu với những người này.
Bây giờ Lâm Mạc Huy ra tay rất tàn nhẫn, hễ bất cứ ai bị anh đánh trúng thì chắc chắn sẽ mất đi khả năng hành động.
Cuối cùng, Lâm Mạc Huy bị chém chảy máu ở vai và bị đập vài nhát vào người.
Còn những vệ sĩ của cậu Phùng đều bị Lâm Mạc Huy đánh cho ngã gục xuống đất.
Một phần ba trong số đó là bị chém giết, số còn lại bị gãy tay, gãy chân hoặc bị Lâm Mạc Huy dùng dao găm làm đứt gân tay và gân chân.
Dù sao, hai mươi tên vệ sĩ này hoàn toàn không có khả năng phản công lại.
Vốn dĩ ban đầu cậu chủ Phùng đang ngồi tỏ vẻ đắc thắng ở trên ghế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/1167680/chuong-864.html