Lâm Mạc Huy dẫm lên vết thương của người đàn ông, dùng lực.
Người đàn ông nốt ruồi đen suýt chút nữa ngất xiu.
Lâm Mạc Huy nói: “Tôi đang hỏi anh, chứ không phải anh hỏi tôi.”
Người đàn ông nốt ruồi đen vội vàng nói: “Anh à, em... em sai rồi.” *Sâu Hầu, em... em thật sự không biết
Ánh mắt Lâm Mạc Huy lóe lên một tia lạnh lẽo “Xem ra, anh thật sự muốn chết!” “Được, tôi có thể cho anh toại nguyện!” “Anh không trả lời, tôi có thể hỏi dám đồng bọn của anh” “Ai trả lời thì người đó sẽ được sống!”
Nói xong, anh đứng dậy, nhìn những người khác: “Có ai muốn sống không?"
Lập tức có mấy người đều hét lên: “Anh, em biết, em biết. "Nhìn thấy tình hình như vậy, người đàn ông có nốt ruồi đen hoàn toàn Hỏang sợ, vội vàng nói: "Anh, em... em biết rõ nhất, em biết rõ nhất về tình hình của Sấu Hầu.” “Trước đó em theo anh ta, anh ta bây giờ vẫn là đại ca của bọn em.” “Những người này mới chỉ gặp anh ta một lần, bọn họ, bọn họ vốn không biết nhiều bằng em...
Lâm Mạc Huy nhìn người đàn ông có nốt ruồi, nói: “Vậy sao?" “Nói như vậy, anh đồng ý nói ra?”
Người đàn ông có nốt ruồi đen sắc mặt tái mét: “Anh... em...em nói với anh cũng được.” “Nhưng anh có thể bảo đảm cho em được an toàn không?” “Đám người của Sấu Hầu, bọn họ. bọn họ là những kẻ giết người không chớp mắt “Nếu để anh ta biết được em bán đứng anh ta, vậy...vậy thì cả gia đình em đều sẽ phải chết. Lâm Mạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/1167667/chuong-851.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.