Chương trước
Chương sau
Vừa dứt lời, mọi người ở xung quanh đều sửng
Bà cụ thoảng sững sờ, sau đó trố mắt: “Nói láo!” sốt. “Vợ của cậu đã đập nát đồ cổ của người ta, cô ấy bị đưa đến đồn cảnh sát để lập hồ sơ, chuyện này rất hợp tình hợp lý. “Anh dựa vào cái gì mà lại vu khống người ta bắt
Những người khác cũng bắt đầu nhao nhao hưởng ứng.
Lâm Mạc Huy trừng mắt, nhìn bà ta một cái: “Đến đồn cảnh sát lập hồ sơ?” “Con mắt nào của bà thấy bọn họ đến đồn cảnh sát?”
Bà cụ lo lắng nói: “Bọn họ nói rằng bọn họ sẽ đến đồn cảnh sát.
Lâm Mạc Huy: “Anh ta nói đi là sẽ đi sao?” “Đưa người vào trong xe rồi đóng cửa lại. Bà có biết bọn họ định lái xe đi đầu không?”Nhất thời, bà cụ nghẹn họng, một lúc sau mới bừng bừng tức giận, nói: "Cậu... Cậu là người kiểu gì vậy?" “Cậu coi người ta thành người xấu đúng không!” “Theo như cậu nói, trong trường hợp này, nếu không đi đồn cảnh sát thì đi nơi nào?”
Lâm Mạc Huy nổi giận: “Cho dù thật sự gặp phải loại chuyện như thế này, nếu không biết thì có thể gọi cho cảnh sát, giao cho cảnh sát xử lý. “Các người vừa mới để cho một đám người không quen biết đưa hai người bọn họ đi, nếu như gặp nguy hiểm thì các người có chịu trách nhiệm không?”
Sắc mặt của bà cụ khể thay đổi, vẫn không phục, nói: “Chuyện này. Đây là lời nói một phía của cậu... “Tôi cũng không tin trên đời này lại có nhiều người xấu như vậy!”
Đúng lúc này, ở đằng xa, một chiếc xe cảnh sát lao tới.
Có mấy người xuống xe, dẫn đầu là đội trưởng. Các nhân viên bảo vệ của khu vui chơi vội vã chạy tới, bọn họ đều biết vị đội trưởng này.
Bà cụ lập tức bước tới: “Anh cảnh sát này, anh phải giúp tôi phân xử!” “Người này, cậu ta vừa tới liền xúc phạm bà già này, tôi... Tôi không muốn sống nữa. “Đến đây, anh mau nói cậu ta biết, có phải mấy người kia đến đồn cảnh sát không.” “Cậu ta bêu xấu tôi, tôi muốn kiện anh ta, tôimuốn tổng cậu ta vào tù!”
Đội trưởng nhíu mày, hỏi tình hình một chút, sau đó sắc mặt lập tức thay đổi.
Anh ta cầm máy bộ đàm lên thử âm một hồi, cuối cùng trầm giọng nói: "Chúng tôi chưa nhận được thông tin tố giác nào như vậy!”
Vừa dứt lời, tất cả mọi người đang vây xem đều
Hỏang sợ.
Sắc mặt của bà cụ cũng lập tức thay đổi: “Không... Không thể nào?” “Bọn họ... Bọn họ nói là đi đến đồn cảnh sát.. Đội trưởng mặc kệ bà ta, yêu cầu nhân viên bảo vệ đi lấy video giám sát.
Khi nhìn thấy Sấu Hầu, sắc mặt của đội trưởng lập tức thay đổi, giọng nói trầm xuống: “Thật sự là đám người này!”
Bà cụ lo lắng, vội nói: “Cái gì... Nhóm người này là sao?”
Đội trưởng nói một cách nặng nề: “Có phải bọn họ nói đồ gia truyền bị đập nát, sau đó định kéo người đến đồn cảnh sát tố giác đúng không?"
Bà cụ gật đầu: “Đúng vậy, chúng tôi đã tận mắt chứng kiến. "
Đội trưởng thở dài: “Đây là phương thức gây án của bọn họ!" “Mấy người kia là cùng một giuộc với bọn họ. “Nói là lái xe đưa người đi đồn cảnh sát, nhưng thật ra, sau khi đưa người lên xe, người sẽ bị bọn họ
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.