Tất cả mọi người ở Bắc Giang đều lạnh run lên, Tạ Thanh Nguyệt cũng liếc nhìn Lâm Mạc Huy với ánh mắt khinh thường: “Đồ không biết trời cao đất dày.” "Tự tạo nghiệp chướng không thể sống được đâu.” “Nếu như muốn tự tìm đến cái chết, vậy thì tác thành cho bọn họ đi.
Những người ở Bắc Giang khác cũng làm vẻ mặt cười nhạo chế giễu.
Theo cái nhìn của bọn họ, Lâm Mạc Huy hoàn toàn đang tự tìm đến cái chết.
Tất cả mọi người cũng không để ý đến bọn họ mà tiếp tục đi về phía trước.
Bọn họ cứ đi như vậy kHỏang ba tră mét, trước mặt đột nhiên bắt đầu xuất hiện ánh sáng màu đỏ. “Sắp đến rồi.”
Lâm Mạc Huy hạ giọng nói.
Mọi người nhanh chóng đi lên phía trước, đi vòng qua chỗ ngoặt, trước mặt xuất hiện một hang động vô cùng lớn.Bên trong hang động vô cùng nóng nực, khiến da dẻ của người ta đều có cảm giác nóng ran. ngay giữa hang động có một hố sâu rất lớn.
Mà bên trong hố sâu này lại có một vũng nước sôi, không ngừng bốc bong bóng sôi sùng sục.
Trong vách đá xung quanh đều mơ hồ lóe lên ánh lửa đỏ lập lòe, đó chính là ánh sáng màu đỏ mà vừa nãy bọn họ nhìn thấy.
Đi đến gần hơn, mọi người mới nhìn rõ ánh lửa đỏ trong vách đá đó thật ra chính là những chất lỏng màu đỏ. "Đây... Cái này giống như nham thạch”
Một người kinh hãi hét lên.
Tất cả những người khác nhìn kỹ, cũng vô cùng chấn động. Chất lỏng màu đỏ bên trong vách đá quả nhiên là nham
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/1167640/chuong-824.html