Người thanh niên mắng vài câu thô tục, lại chỉ thẳng vào đám người Lâm Mạc Huy, ngạo mạn nói: "Nơi này, không phải là nơi bọn mày có thể tới, cút đi cho tao!"
Tính Thái Tử giận dữ, nghe xong trực tiếp quát: "Mày thì tính là cái gì, dám bảo tạo cút?" "Mày có biết lão tử là ai không?"
Người thanh niên cười: "Tạo cần gì biết mày là ai?" "Cho dù mày có là ông trời, ở trước mặt của cô chủ nhà tạo, cũng phải kẹp đuôi lại mà cút về!" Thái Tử quát to: "Con mẹ mày thật đủ cuồng ngạo đấy!" Lão tử cứ không phục đẩy, bảo tạo cút? Con mẹ mày dựa vào cái gì?" "Nói cho mày biết, lão tử là Thái Tử của Hải Thành!" "Mày đem lời mày vừa nói lặp lại lần nữa xem nào!"
Người thanh niên ngây ra một lát: "Thái Tử của Hải Thành?""Người nào thế?"
Một người đàn ông thân hình đen gầy ở bên cạnh ngó qua, thấp giọng nói: "Con trai của Độc Trị Chu Hải Thành!"
Người đàn ông này, chính là ông Cổ tỉnh Hàng, đại lão có tiếng ở địa phương tỉnh Hàng.
Mặt người thanh niên khinh thường: "Độc Trị Chu Hải Thành gì chứ, lão tử chưa từng nghe qua!" "Còn dám tự xưng là Thái Tử gì cơ?" "Hơ, cho dù là anh rể tao, là cậu chủ của nhà Nạp Lan, cũng không dám tự xưng là Thái Tử, anh ta thì tỉnh là thứ gì?" "Tao vẫn là câu đấy, lập tức cút đi. Không thì, đứng trách chúng tạo không khách khí"
Lâm Mạc Huy hơi nhíu mày, những người này quả nhiên có quan hệ với nhà Nạp Lan.
Thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/1167636/chuong-820.html