Lâm Mạc Huy lúc này, khiến mọi người đều sững sờ. Tổng Lan Ngọc thậm chí còn mở to đôi mắt đẹp của mình, nhìn Lâm Mạc Huy với vẻ mặt không thể tưởng tượng được nổi.
Ai cũng không ngờ được rằng, Lâm Mạc Huy vậy mà lại tự đâm mình một đạo dứt khoát như vậy.
Lúc này, mắt của cô ta đỏ hoe, tim của cô ta cũng giống như là bị thứ gì đó nắm chặt lấy.
Nếu nói, trước đây, cô ta chỉ là hâm mộ Lâm Mạc Huy.
Nhưng mà, vào lúc này, cô ta đã thực sự sa vào rồi.
Người đàn ông này, ân oán đúng sai đều phân minh rõ ràng, có tình có nghĩa có trách nhiệm!
Trên thế giới, còn có ai có thể so sánh với anh chứ?
Khuôn mặt Thái Tử hiện ra có chút bối rối, anh ta không ngờ được rằng, Lâm Mạc Huy vậy mà lại dứt khoát như vậy.
Nhìn thấy máu túa ra từ vết thương, lông mày anh ta từ từ cau lại.
Loại đau đớn này, không phải người bình thường có thể chịu được a!
Thấy thái Tử không nói gì nữa, Lâm Mạc Huy liền rút con dao găm ra, trực tiếp lại đâm một dao vào chỗ khác. "Đây là dao thứ hai!”
Sau đó, Lâm Mạc Huy lại lần nữa rút dao găm ra, vừa chuẩn bị định đầm xuống lần nữa.
Đúng lúc này, Thái Tử đột nhiên ra tay, nắm lấy cổ tay của anh.
Đôi mắt của Thái tử như ngọn đuốc, nhìn chăm chăm Lâm Mạc Huy.
Một lúc sau, Thái tử thở dài: “Lâm Mạc Huy, đời này của ông đây, chưa từng bao giờ phục ai!” “Nhưng lần này, ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/1167578/chuong-762.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.