Lâm Mạc Huy đi tới hầm để xe, khi anh vừa mở cửa xe ra thì đột nhiên cảm thấy có gì đó không ổn.
Trong xe anh có một mùi hương kì lạ, đây chính là mùi hương trên cơ thể của Tổng Lan Ngọc.
Anh làm như không có chuyện gì xảy ra, nhanh chóng ngồi vào xe rồi đóng cửa lại, thấp giọng hỏi: “Có chuyện gì sao?” Có một cô gái với dáng người mảnh khảnh đang ngồi ở vị trí phía sau, đó chính là Tổng Ngọc Lan. “Tôi đã giúp anh sắp xếp xong xuôi cả rồi, anh mau rời khỏi thành phố Hải Tân này đi!”
Tổng Ngọc Lan thấp giọng lên tiếng.
Lâm Mạc Huy nhìn cô ta một cái rồi nói: “Cả cô mà cũng nghĩ tôi sẽ chết trong tay Thái Tử sao?”
Tổng Ngọc Lan yên lặng trong giây lát, rồi nhỏ nhẹ trả lời: “Tôi không cảm thấy anh sẽ chết trong tay Thái Tử, thế nhưng Độc Tri Chu thì lại không giống như thế!” “Tôi đã gặp qua người phụ nữ này một lần rồi, bàta là một kẻ điên, thế nhưng thực lực của bà ta lại vô cùng mạnh mẽ.
Hơn nữa điểm mấu chốt ở đây chính là bà ta còn có một chỗ dựa vô cùng vững chắc!” “Với khả năng hiện giờ của anh thì chắc chắn sẽ không thể nào chọc vô nổi cái chỗ dựa ấy cả bà ta đầu!”
Lâm Mạc Huy ngạc nhiên nói: “Chỗ dựa nào cơ?”
Tổng Ngọc Lan hít một hơi thật sâu, chậm rãi nói ra mấy chữ: “Vua Nam Cảnh!”
Làm Mạc Huy nhanh chóng cau mày.
Bố của anh chính là vua Bắc Cảnh thế mà chỗ dựa của Độc Trị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/1167557/chuong-741.html