Đêm đó, ở ngoại ô thành phố Hải Tân, Cổ Tôn ở lại biệt thự.
Người đeo mặt nạ quỳ trên mặt đất, báo cáo với Cổ Tôn chuyện đã xảy ra hôm nay.
Cổ Tôn trên mặt không có bất kỳ biểu hiện gì, nhưng trong mắt ông ta rõ ràng rất tức giận.
Một lũ rác rưởi “Chỉ có một tên nhóc mà cũng không giải quyết được, vậy mà còn muốn tạo dựng cơ nghiệp? Quả thực là nằm mơ đi!”
Cổ Tôn lạnh giọng quát lớn.
Người đeo mặt nạ nằm rạp trên mặt đất: “Ông chủ Cổ Tôn, lần này thật sự là chúng tôi đã đánh giá thấp thực lực của Lâm Mạc Huy. “Chúng tôi thật không nghĩ tới ngay cả sát thủ
Hoàng Thanh Tùng cũng không phải đối thủ của hắn!” Cổ Tôn lạnh lùng nói: “Tôi cũng đã từng giao đấu với cậu ta rồi. “Trong số lớp trẻ hiện nay thì thực lực của cậu tacũng xem như thật sự nổi bật” “Xem tình hình toàn tỉnh thì người có thể giết hắn không nhiều!”
Người đeo mặt nạ trầm mặc một lát, cắn răng nói: “Nếu khắp trong tỉnh này mà không ai giết được cậu ta vậy tôi sẽ tìm người ở nơi khác để làm!
Cổ Tôn kinh ngạc: “Các người còn tìm được người khác sao?"
Người đeo mặt nạ mỉm cười, thấp giọng nói: “Thành phố Hải Phòng nhất định có người giết được câu ta!”
Sắc mặt của Cổ Tồn khẽ thay đổi, ông ta nhìn người đeo mặt nạ chằm chằm một hồi rồi nói khẽ: “Mày có thể bảo đảm chuyện này không được thất bai?" "Nếu xảy ra sai sót, chúng ta sẽ rất phiền phức! Người đeo mặt nạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/1167545/chuong-729.html