Chương trước
Chương sau

Tất cả người nhà họ Hứa cũng theo sau chạy vào. Căn phòng riêng đang rộng rãi đột nhiên trở nên có chút đông đúc.
Nhìn thấy tình huống trong phòng, đám người nhà họ Hứa vốn đang ồn ào liền trở nên yên tĩnh.
Trong phút chốc căn phòng rơi vào trạng thái im lặng.
Sau khi im lặng một lúc, Phạm Minh Tủ lấy lại tinh thần: "Các người làm gì vậy? Ai cho các người đến đây? Các người có hiểu lễ nghĩa là cái gì không?"
Vương Khánh Minh cũng tức giận, nói: "Các người còn có quy củ nữa không? Phục vụ, mau kêu bảo vệ ném bọn họ ra ngoài cho tôi! Từ hôm nay trở đi, sẽ không còn một khách sạn nào của tôi tiếp nhận những người này!"
Lộ Tây Á cũng cau mày: "Hứa Hà Phương, bà làm gì vậy? Ở đây đều là những vị khách quý của tôi, sao bà có thể ăn nói như vậy?"
Tổng Lan Ngọc cau mày: "Lộ Tây Á, cô biết bà ta sao?"
Lộ Tây Á xấu hổ nói: "À, bà ta chính là Tổng giámđốc Phương mà tôi đã nói, người làm dự án xây dựng cho công ty Warren của chúng tôi."
Sắc mặt Tổng Lan Ngọc bỗng chốc trở nên lạnh lùng: "Cô Lộ Tây Á, loại người thế này không thích hợp để cùng cô hợp tác làm ăn đúng chứ? Nếu như các cô làm ăn vô trách nhiệm như vậy, vậy thì tôi đây phải xem xét lại chuyện hợp tác của chúng ta!"
Lộ Tây Á sợ hãi run lên, cô ta vội vàng nói: "Tổng giám đốcNgọc, cô đừng tức giận. Tôi... tôi cũng không biết bà ta sẽ gây ra loại tình huống này. Cô đừng lo lắng, tôi... tôi sẽ hủy bỏ hợp đồng với bà ta. Tôi sẽ đấu thầu lại dự án xây dựng này, nhất định sẽ khiến cho cô hài lòng!"
Sau đó, cô ta đứng dậy, tức giận nói: "Hứa Hà Phương, ngày mai bà đến công ty tôi, chúng ta hủy hợp đồng! Bà phải trả giá cho những gì hôm nay bà làm!"
Sắc mặt của Hứa Hà Phương bỗng chốc trở nên tái nhợt, bà ta run lên: "Cô Lộ Tây Á, tôi.... tôi không biết cô cũng ở đây! Tôi.. tôi biết sai rồi, xin cô cho tôi một cơ hội nữa..."
Lộ Tây Á lạnh lùng nói: "Cơ hội? Tôi đã cho bà một cơ hội rồi, nhưng bà lại làm những gì? Bà có biết đây là đối tác lớn nhất của công ty Warren của chúng tôi hay không, Tổng giám đốctập đoàn Vân Hải, cô Tổng Lan Ngọc! Tối nay, tôi mời cô Ngọc đi ăn tối, bà lại chạy đến đây làm náo loạn, bà dựa vào cái gì mà muốn tôi cho bà thêm một cơ hội?"
Hứa Hà Phương dường như muốn hộc máu. Bà ta đương nhiên cô đã nghe đến tên của TổngLan Ngọc, nhưng bà ta thật sự không nghĩ tới, Tổng Lan Ngọc vậy mà cùng Lâm Mạc Huy và Hứa Thanh Mây ngồi cùng bàn với nhau.
Bà ta chỉ muốn đến đây dạy dỗ Lâm Mạc Huy và Hứa Thanh Mây, ai có thể ngờ rằng lại gây ra chuyện lớn như vậy.
Lúc này, Phạm Minh Tú cũng trực tiếp dùng âm thanh lạnh lùng nói: "Hứa Hà Phương, chúng ta hãy quên chuyện đính hôn của hai đứa nhỏ đi. Nhà họ Phạm chúng tôi sẽ không bao giờ kết hôn với một cô gái không đủ tiêu chuẩn! Một người mẹ như cô, còn có thể dạy dỗ con gái kiểu gì?"
Hứa Hà Phương gần như muốn khóc.
Dự án lớn nhất của bà ta đã biến mất, nhà chồng hoàn hảo cho con gái mà bà ta đích thân tìm kiếm, kết quả cũng không có gì?
Chỉ vì bà ta đá cửa xông vào trong phòng? Chỉ vì bà ta nóng giận nói một vài câu?
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thế này?
Bà ta vội vàng nhìn Hứa Thanh Mây: "Thanh Mây, cháu... cháu mau nói giùm bác vài câu, bác là bác ruột của cháu.
Điện thoại di động của Hứa Thanh Mây đột nhiên vang lên.
Cô nghe điện thoại, đầu dây bên kia truyền đến giọng nói lo lắng của Phương Như Nguyệt: "Thanh Mây, các con cũng ở Hàn Minh Các sao? Mẹ nói cho con biết, các con mau nhanh chóng chạy đi, đừng để cho bác của con tìm được. Bà ta, bà ta... bà ta điên
*
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.