Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ô Nhĩ lại đưa mắt ra hiệu với ba người đồ đệ, ba người đều hiểu ý và tất cả đều đứng yên tại chỗ.
Nhưng sự thật là ba người này lại đang ngấm ngầm vận động những con cổ trùng mà họ nuôi, chuẩn bị bắt đầu đánh lén. "Cậu Lâm, tôi thực sự không biết cậu đang nói cái gì?" “Chúng tôi không biết Lưu Thiên Quang, chúng tôi cũng không có ý định trở thành kẻ thù của cậu. “Nhất định là cậu hiểu lầm rồi!”
Ô Nhĩ nhẹ nhàng đáp lại, muốn dời đi sự chú ý của Lâm Mạc Huy.
Lâm Mạc Huy cười lạnh một tiếng: “Ông đúng là diễn trò rất tốt.” “Nhưng mà, tôi cũng không có ý định bắt ông phải thừa nhận” “Vấn đề này, sẽ có người thừa nhận!”
Ô Nhĩ: "Cậu Lâm, tôi thật sự không hiểu rốt cuộc cậu có ý gì.
Lâm Mạc Huy cười nhẹ quay đầu nhìn Dạ Mạt đang nằm dưới đất. “Đây là đồ đệ của ông à?” “Có phải cô ta vừa trở về chỗ các ông thì vết thương lập tức phát tác đúng không?”
Sắc mặt của Ô Nhĩ thay đổi, anh ta trầm giọng nói: “Có phải... là cậu đánh cô ta bị thương?
Lâm Mạc Huy cười nhẹ lắc đầu: “Tôi không đánh cô ta bị thương, tôi chỉ dùng Thất Tuyệt Châm để phong bế kinh mạch của cô ta mà thôi.” “Chỉ là lúc đó tôi quá bận rộn, nên tôi đã quên nói với cô ta là đừng có làm loạn Thất Tuyệt Châm. “Thất Tuyệt Châm, phong bế kinh mạch của toàn bộ cơ thể và làm cho khí huyết con người chuyển biến xấu” “Nếu muốn loại bỏ Thất Tuyệt Châm, bắt buộc phải sử dụng một phương pháp đặc biệt, còn có một trình tự đặc biệt nữa. “Nếu không thì cho dù bị cưỡng chế loại bỏ, trong thời gian ngắn cũng sẽ không có cảm giác gì cả. Tuy nhiên, không bao lâu sau đó, khí huyết sẽ rối loạn, chân khí bị đảo ngược"
Ô Nhĩ trợn trừng hai mắt, cả người run lên: “Thất Tuyệt Châm?” "Cậu... cậu lại biết sử dụng loại chậm pháp này?” Một tên đàn ông lo lắng nói: “Sư phụ, chắc chắn cậu ta nói dối” “Thất Tuyệt Châm chỉ là châm pháp trong truyền thuyết, đã bị thất truyền hàng trăm năm rồi. “Hơn nữa, bây giờ sư mội đang bị cổ trùng làm cho tan ra, khí huyết chẳng phải sẽ bị rối loạn sao!”
Lâm Mạc Huy cười nhẹ nói: “ồi, đúng rồi, tôi đã quên nói cho mấy người. “Lúc tôi dùng châm đâm vào, để kiềm chế cổ trùng của cô ta, tôi đã cố ý để lại một ít chất độc trong cơ thể cô ta” “Nếu nằm yên không nhúc nhích thì không sao, nhưng nếu bị chất độc của cổ trùng kích thích bên ngoài, những chất độc này sẽ phát tác và làm tan chảy cổ trùng của cô ta!”
Đám người trong phòng ngay lập tức tái mặt và cuối cùng họ cũng biết chuyện gì đã xảy ra với Dạ Mạt. Nói trắng ra, Lâm Mạc Huy thực sự đã cố tình làm như vậy.
Anh dùng Thất Tuyệt Châm phong ấn Dạ Mạt, sau D đó rời đi.
Dạ Mạt không biết tình hình của Thất Tuyệt Châm nên đã rút Thất Tuyệt Châm ra, chạy suốt chặng đường về đây.
Nhưng trên thực tế, Lâm Mạc Huy đã sớm hạ độc vào cơ thể cô ta, còn để lại một cổ trùng để theo dõi. Cũng có thể nói, Lâm Mạc Huy cố ý để cô ta rời đi, chẳng qua là để tìm sào huyệt của bọn họ!
Hơn nữa, sau khi Dạ Mạt đến đây, cô ta đã bị độc cổ trùng kích thích, khiến chất độc trong cơ thể cô ta phát tác, trực tiếp trở nên như thế này, ngay cả nói cũng không thể nói được.
Cứ như vậy, mọi người thậm chí không thể hỏi rất cuộc Dạ Mạt đã xảy ra chuyện gì.
Không thể không nói mưu kế của Lâm Mạc Huy thực sự tinh vi đến mức khiến bọn họ không thể phòng bị được.
Ô Nhĩ cau mày, trước đây ông ta không để ý tới việc coi trọng Lâm Mạc Huy như thế nào.
Có vẻ như bây giờ ông ta thực sự đánh giá thấp
Lâm Mạc Huy rồi.
Người thanh niên này thật sự không đơn giản!
Đúng lúc này, đại đồ đệ của ông ta đưa mắt ra hiệu với ông ta.
Ô Nhĩ ngầm hiểu, biết ba người đồ đệ này đã sẵn sàng rồi.
Ông ta không khỏi thở dài, trên mặt lộ ra một nụ cười giễu cợt: “Lâm Mạc Huy, cậu quả nhiên có nhiều mưu trí, đúng là người tài giỏi! “Chỉ là cậu tìm nhầm kẻ địch rồi.” “Dám đối địch với Miêu Cương cổ tộc của tôi, không ai có thể sống sót” "Cậu cũng không ngoại lệ l
Nói xong, Ô Nhĩ đột nhiên hừ lạnh một tiếng, đồng thời đưa hai tay ra, cùng lúc đó vô số bóng đen đánh về phía Lâm Mạc Huy.
Cùng lúc đó, ba tên đồ đệ của Ô Nhĩ cũng làm theo.
Họ lần lượt ném ra vài con cổ trùng và đánh về phía Lâm Mạc Huy ở giữa.
Đúng lúc này, có mười mấy con cổ trùng cực độc
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.