*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lâm Mạc Huy hỏi ngược: “Nếu như tôi chứng minh được, Lưu Thiên Anh không phải tôi giết, thể ông có đồng ý hợp tác với tôi không?”
Lưu Thiên Tường cau mày, suy ngẫm một hồi: “Lưu Lân cũng là người của nhà họ Lưu..
Lâm Mạc Huy vứt một túi hồ sơ lên trên bàn: “Đây là tất cả chứng cứ phạm tội của Lưu Lân” “Anh ta làm qua gì, chắc ông cũng biết rõ. "Những thứ này nếu như lấy ra ngoài, người của nhà họ Lưu, còn sẽ thừa nhận thân phận của Lưu Lân không?"
Lưu Thiên Tường chìm vào im lặng, suy nghĩ rất lâu, khẽ giọng nói rằng: "Cậu Lâm, tôi không thể nào làm chuyện có lỗi với gia tộc!”
Lâm Mạc Huy: “Không có người kêu ông làm chuyện có lỗi với gia tộc” “Cái tôi nói chỉ là hợp tác, hợp tác đều có lợi đối với hai bên!” "Sau này, chúng ta chỉ là đồng minh. Ông có thể giúp tôi, tôi cũng có thể giúp ông, chỉ vậy mà thôi.” “Tôi sẽ không can thiệp vào chuyện của nhà họ
Lưu, ngược lại, tôi còn sẽ giúp đỡ nhà họ Lưu đi được càng cao càng xa!”
Lưu Thiên Tường không nhịn được ngước đầu lên, ánh mắt nóng rực nhìn Lâm Mạc Huy, khế giọng nói rằng: “Cậu Lâm, dã tâm của cậu không nhỏ đấy?”
Lâm Mạc Huy cười, Phương Ngọc Đức cũng cười theo.
Câu nói này, trước đây Phương Ngọc Đức cũng nói qua, bây giờ đổi lại là Lưu Thiên Tường cũng nói như vậy! Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/1167432/chuong-616.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.