Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hứa Thanh Tuyết đứng bên cạnh nghe lời bố cô nói. Trong giây phút đó, cô có cảm giác mình muốn khóc.
Ba năm rồi, cô luôn cố gắng tìm đủ mọi cách để người nhà chấp nhận Lâm Mạc Huy.
Cho dù người nhà không thích Lâm Mạc Huy, cô cũng không để ý, cô chỉ mong gia đình đừng có cái nhìn phiến diện về anh.
Không ngờ rằng, cuối cùng cô cũng đợi được ngày này. Bố cô bắt đầu nghĩ cho Lâm Mạc Huy, vì Lâm Mạc Huy mà lên tiếng
Hốc mắt cô bắt đầu ươn ướt, giờ đây cô cảm thấy những ấm ức trước đây đều xứng đáng.
Hoàng Kiến Đình đứng phía sau, trong lòng anh ta thấy được cảm giác nguy hiểm chưa từng có. Anh ta biết, lần này phiền phức thật rồi.
Hứa Đình Hùng và Phương Như Nguyệt hoàn toàn đứng về phe của Lâm Mạc Huy. Vậy thì anh ta hoàn toàn mất đi tư cách tranh đoạt gia sản rồi!
Nhưng, nhìn tình huống hiện tại, anh ta không dám hé nửa lời.
Bây giờ Hứa Đình Hùng đang trách móc Hứa Thanh Tuyết, anh ta sợ rằng dẫn hoạ vào thân. Không lâu sau, một chiếc xe lái vào sân, Lâm Mạc
Huy đã đưa Phương Như Nguyệt về.
Hứa Định Hùng chạy qua ôm Phương Như Nguyệt, nhìn trái nhìn phải, vô cùng đau lòng.
Hứa Thanh Mây nắm lấy tay Lâm Mạc Huy, trong lòng cô vô cùng kích động. "Lâm Mạc Huy, cảm ơn con!" Lời này xuất phát từ đáy lòng Hứa Đình Hùng. Lâm Mạc Huy có chút kinh ngạc, anh không ngờ rằng bố vợ lại nói những lời như vậy với anh.
Hứa Thanh Mây ôm chặt cánh tay của Lâm Mạc Huy, nhẹ nhàng nói: "Lâm Mạc Huy, bố nói rồi, lần này may nhờ có anh" "Hơn nữa, bố còn nói, chuyện này dù thế nào, bố cũng ủng hộ anh."
Lâm Mạc Huy càng kinh ngạc, đây là lời mà Hứa
Đình Hùng sẽ nói sao?
Hứa Đình Hùng nhẹ gật đầu: "Không sai." "Lâm Mạc Huy, lần này bố tuyệt đối ủng hộ con." "Hơn nữa, bố cũng tin rằng con không giết người." "Nhà họ Lưu thì sao? Cho dù tảng gia bại sản, chúng ta cùng liều với họ đến cùng!"
Lâm Mạc Huy có chút cảm động, anh nhẹ gật đầu, nói: "Bố, bố yên tâm." "Con nhất định sẽ xử lý thật tốt. Nhà họ Hứa chúng ta sẽ không gặp phải phiền phức gì đâu.
Hứa Đình Hùng gật đầu: "Được, Lâm Mạc Huy, bố tin con." "Nhất định con sẽ không làm bố thất vọng đầu."
Lâm Mạc Huy gật đầu, anh cùng rời đi không ở lại phòng.
Anh để vài người canh gác bên quan rồi rời khỏi dinh thự.
Tôi hôm nay định sẵn là không được ngủ, anh ta còn rất nhiều chuyện phải làm!
Sau khi rời khỏi dinh thự, Lâm Mạc Huy gọi điện thoại cho Nam Bá Lộc đầu tiên, kêu ông ta đem vài người giỏi qua bảo vệ dinh thự.
Hôm nay chuyện lớn như vậy, sau này hoàn toàn trở mặt với nhà họ Lưu rồi.
Nhà họ Lưu nuôi rất nhiều vệ sĩ, trong đó còn có l những người tình thông võ công. Dưới tay anh Hổ năm đó, đối xử với những người đánh võ bình thường thì ổn nhưng những người tình thông võ công kia thì rất hà khắc.
Lâm Mạc Huy phải đảm bảo cả nhà vợ an toàn, anh mới có thể đi đối phó người nhà họ Lưu.
Còn về em gái Lâm Quế Anh, anh lại không lo chút nào.
Bởi vì Lâm Quế Anh sống ở biệt thự khu Đảo Xanh, đó là cấm địa của Nam Bá Lộc.
Mỗi lần Lâm Mạc Huy đến, đều có cảm giác bảo vệ
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.