*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
**********
Anh lại liếc nhìn hai người đang nằm trên đất, đó là Chu Văn và Hạ Cường.
Hai tên này là tay sai của Lưu Thiên Quang!
Lâm Mạc Huy bước tới, đỡ Phương Như Nguyệt dậy, cởi dây trói trên người bà.
Anh lấy ra một lọ sứ khác, đặt nó dưới mũi Phương Như Nguyệt.
Phương Như Nguyệt ngửi được, dần dần tỉnh lại. Thế nhưng, bà ngay lập tức hét lên một tiếng kinh hỡi rồi hoảng sợ trốn vào góc phòng. "Đừng đánh tôi, đừng đánh tôi..."
Lâm Mạc Huy vội vàng nói: "Mẹ ơi, không sao, là con Lâm Mạc Huy đây!" "Không sao, không sao cả rồi, không ai đánh mẹ cả!"
Phương Như Nguyệt lúc này mới nhìn rõ ra Lâm Mạc Huy, ban đầu bà ta sửng sốt, sau đó bắt đầu khóc lớn.
Tóc tại của bà ta bù xù, mặt mũi bầm dập, trên người có không ít dấu chân, có vẻ như lúc bị bắt tới đây một thời gian bà cũng đã phải chịu nhiều tổn thương.
Dù gì bà ta cũng là một người bình thường, làm sao có thể trải qua cách đối xử như vậy?
Lâm Mạc Huy an ủi bà vài câu, tâm trạng Phương
Như Nguyệt mới ổn định lại một chút.
Ở bên này, Lâm Mạc Huy đã nhanh chóng gọi video call cho Hứa Thanh Mây.
Lúc này, trong dinh thự Thịnh Vượng, Hứa Thanh Tuyết không ngừng tức giận mắng: “Một tiếng đồng hồ rồi! Đã một tiếng rồi!" "Lâm Mạc Huy đúng là đồ vô dụng, anh ta vậy mà còn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/1167424/chuong-608.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.