*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Người đàn ông mặt mày tái mét, do dự hồi lâu, cuối cùng vẫn cầm giấy bút lên.
Lâm Mạc Huy hài lòng gật đầu, ánh mắt quét qua những người khác: "Còn mấy người thì sao?" "Muốn thử không?"
Cả đám hốt hoảng nhặt giấy bút lên và bắt đầu viết. Còn Lưu Lân vẫn đang cắn răng nghiến lợi cố chống cu.
Lâm Mạc Huy liếc nhìn anh ta một cái: "Tao vừa mới chặt đấy là ngón tay trái của mày, tay phải để lại cho cậu viết!" "Nếu mày không muốn viết cũng được thôi, tao liền đem ngón tay bên tay phải của mày chặt ngay bây giờ!" "Mày có thể thử,xem tạo có dám hay không!"
Lưu Lân sắc mặt tái nhợt, cuối cùng cũng cầm giấy bút lên, bắt đầu viết.
Lâm Mạc Huy ngồi trên sô pha, yên lặng nhìn tất cả những chuyện này.
Sau hơn nửa tiếng đồng hồ, anh cầm hết đống giấy tờ này lên xem lại lần nữa. Những người này viết không nhiều, thông tin mà họ có còn ít hơn mà những tài liệu mà Lâm Mạc Huy đang nằm giữ.
Tuy nhiên, điều này cũng không quan trọng.
Quan trọng là những thứ này được viết bởi người của Lưu Lân, và những thứ này có thể được dùng làm bằng chứng chống lại nhà họ Lưu!
Một tiếng đồng hồ sau, có tiếng gõ cửa.
Lưu Lân vừa nghe thấy âm thanh, liền nhảy dựng lên, run giọng nói: "Bố, bố, cứu con.. Lâm Ngọc cũng lộ vẻ kích động, cô ta oán giận trừng mắt với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/1167403/chuong-587.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.