Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
**********
Lâm Mạc Huy đứng ở phía sau, chỉ có thể im lặng. Cô gái này cho người ta cảm giác hoàn toàn giống như đã bị ai tay não.
Đội trưởng đi đến bên cạnh Lâm Mạc Huy, thấp giọng nói: "Chủ nhiệm Lâm, đây là bạn của anh sao?"
Lâm Mạc Huy bất đắc dĩ lắc đầu: "Không phải bạn, là họ hàng của tôi. Bệnh nhân ở lầu trên, Phương Thiến, cậu biết không?" Đội trưởng liên tục gật đầu: “Có, tôi có nghe nói qua. Nghe nói con gái của bà ấy không hiếu thảo, có phải không?”
Lâm Mạc Huy gật đầu: “Đó là dì nhỏ của tôi, cô gái vừa rồi là con gái bà ấy!"
Đội trưởng mở to hai mắt: “Cái gì? Con bé đó chính là con gái bà ấy?” “Trời ạ, loại người gì thế này. Anh Lâm, cái này nếu như mà gặp phải tôi, nhất định phải đánh cho nó một trận! Mẹ của cô ta bệnh thành ra như vậy, cô ta còn hơi sức đi quan tâm người chồng kia?"
Lâm Mạc Huy bất đắc dĩ thở dài, anh cũng là có chút không biết nói gì.
Sau khi liên hệ Phương Ngọc Đức, rất nhanh hai người đã gặp nhau ở một quán trà khá hẻo lánh.
Đây là sản nghiệp của nhà họ Phương, trước khi đến đây Lâm Mạc Huy đã cải trang, sau khi đến nơi thì cũng chỉ giới thiệu văn tất vài câu, cho nên, căn bản là không có ai biết được chuyện Lâm Mạc Huy gặp mặt với Phương Ngọc Đức.
Nhà họ Phương, cũng là sự chuẩn bị phía sau của Lâm Mạc Huy đối với mười gia tộc lớn, để có thể dễ dàng có được tin tức của mười gia tộc lớn. Lâm Mạc Huy trực tiếp nói với Phương Ngọc Đức ý đồ của anh, Phương Ngọc Đức trầm ngâm hồi lâu, lắc đầu nói: “Anh Lâm, về chuyện này tôi thật sự không có nhận được tin tức "Nhưng mà tôi có thể khẳng định với anh, nếu như trong chuyện này mười gia tộc lớn thật sự có nhúng tay vào. Như vậy, có một gia tộc chắc chắn có tham gia!
Lâm Mạc Huy lập tức hỏi: “Gia tộc nào?”
Phương Ngọc Đức hít một hơi thở sâu: “Nhà họ Lưu! Rừng mạc nghi hoặc: “Nhà họ Lưu? Vì sao?”
Phương Ngọc Đức: “Mười gia tộc lớn của thành phố Hải Tân đều có các sản nghiệp riêng. Ngoại trừ một số sản nghiệp đặc biệt lớn, những sản nghiệp khác, bộ phận ugần như là mang tính chất độc quyền. “Mà nhà họ Lưu độc quyền về các loại vật liệu trang trí và kiến trúc ở thành phố Hải Tần. Nếu có người muốn nhằm vào anh từ hưởng này thì nhất định phải có được sự ủng hộ của nhà họ Lưu
Lâm Mạc Huy chậm rãi gật đầu, trong lòng của anh đã có chút manh mối. Phương Ngọc Đức nhìn Lâm Mạc Huy, thấp giọng nói: “Đúng rồi, cậu Lâm. Gần đây, có người của cổ tộc Miêu Cương tới tìm tôi, hỏi thăm về chuyện liên quan tới đại sư Tang Trác Minh. Tôi dựa theo lời cậu mà nói với bọn họ là lần trước đại sư Tang Trác Minh đột nhiên rời đi Bọn họ cũng không nghi ngờ, chỉ là để cho tôi tiếp tục tìm kiếm tung tích của cô gái kia.
Lâm Mạc Huy không khỏi nhíu mày, người của Miêu Cương tới thật đúng là không ít. Xem ra kế hoạch của anh, nhất định phải bắt đầu chuẩn bị rồi! “Được rồi, chuyện này tôi đã biết. Ông cứ tiếp tục dựa
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.