*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vẻ mặt Phương Gia Kiện cũng phiền muộn: "Chị hai, lúc ấy không phải các chị nói chuyện này giải quyết rồi sao?" “Bây giờ là chuyện gì xảy ra?"
Phương Như Nguyệt đã nhìn ra, đây nhất định là Lâm Mạc Huy sắp xếp.
Đương nhiên bà ta khẳng định sẽ không nói ra, chỉ thở dài nói: “Haizz, chuyện lần trước, con gái tổng giám đốc Ngọc xém chút mất mạng “Lúc ấy mặc dù tổng giám đốc Ngọc không nói, nhưng cơn tức này vẫn luôn giấu trong lòng. “Khoảng thời gian trước, mấy cậu về nhà, tổng giám đốc Ngọc không nhìn thấy các cậu cũng không để ý chuyện này. “Kết quả các cậu lại chạy về, trong mắt tổng giám đốc Ngọc này không dung nổi một hạt cát” “Cho nên mới đi qua tìm mấy người
Phương Gia Kiện vội la lên: "Vậy... Vậy tỉnh sao giờ?" “Ông ta đòi mười bảy tỉ năm trăm triệu, tụi em đi đâu góp cho ông ta mười bảy tỉ năm trăm triệu này chứ? Hứa Đình Hùng nói thắng: "Mặc kệ cậu góp ở đâu, cậu đừng tới tìm chúng tôi." “Người Tổng Lan Ngọc đã nói, tiền này nếu như nhà họ Hứa chúng tôi lấy ra vậy thì phải là ba nghìn năm trăm tỷ Hoàng Kim Lam nhíu mày, đột nhiên nói: “Dựa vào đâu? “Dựa vào đâu chúng tôi đưa thì mười bảy tỉ năm trăm triệu, bọn họ đưa thì ba nghìn năm trăm tỷ? “Chuyện này... Chuyện này nói rõ là ức hiệp người mà" “Hứa Đình Hùng, Tổng Lan Ngọc này có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/1167340/chuong-524.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.