*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lâm Mạc Huy và Hứa Thanh Mây ngôi ở bên cạnh bất lực nhìn mọi người đang ăn như hổ đói.
Những người này khiến người ta nghĩ rằng họ đã nhiều năm không được ăn gì vậy.
Sau ba vòng rượu người cũng đã ăn một bữa no nê và cuối cùng cũng bắt đầu vào chủ đề.
Cụ ba bên họ Ngoại uống cạn một ly rượu rồi nheo mắt nói: "Như Nguyệt à, chủ nghe nói gần đây cháu và Như Linh xảy ra chuyện không vui vẻ à, có chuyện như vậy không?" “Không phải chủ nói cháu đâu nhưng lúc còn nhỏ cháu và Như Linh là hai người có quan hệ tốt nhất. “Hơn nữa đứa trẻ Như Linh này cũng thật sự rất tốt bụng, còn nhớ lúc đó nó đã giúp đỡ cháu rất nhiều “Làm người thì không được quên đi cội nguồn khi người thân cần giúp đỡ thì nhất địnhphải giúp! Những người khác lập tức hùa theo cho rằng Phương Như
Nguyệt không giúp đỡ như vậy thì thật là vô lương tâm. Phương Như Nguyệt thở dài nói: “Chú ba à, là do chủ chưa hiểu được tình hình thôi. “Không phải là cháu không muốn giúp đỡ cô ta như viêc làm lần này của cô ta thật sự rất quả đáng!"
Sau đó Phương Như Nguyệt đã giải thích mọi thứ từ đầu đến cuối về tình hình của Như Linh kể từ khi cô ta trở về nước. Sau khi nghe xong Phương Như Thiền là người đầu tiên cau mày nói: “Chị ba, làm sao có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/1167334/chuong-518.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.